28-03-2024, 21:44:35
Trang chủ BÀI VIẾT CỦA HỘI VIÊNĐăng kýTruy cập
Chào mừng Quý khách đã đến với diễn đàn của Hội Lưu Học sinh Việt nam 
[ Các tin mới · Thành viên · Nội quy · Tìm kiếm · RSS ]
Diễn đàn » Văn học - nghệ thuật » Văn học Việt nam » Hen ho mai cuoi cung em cung den (Hoàng Nhuận Cầm)
Hen ho mai cuoi cung em cung den
BinBenDate: Вт, 21-11-2006, 11:15:18 | Message # 76
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 96
Reputation: 0
Status: Offline
Khôi hài cũng hay bởi vì hãy khôi hài khi còn có thể, để chúng ta được cười để được 'chè tươi"
Bây giờ chúng ta lại quay về chủ đề TY.

Hãy yêu đi khi còn có thể yêu !!!
Tặng Quang Chi và các bạn bài thơ về cơ hội được yêu của nhà thơ Bungary Blaga Đimitrôva dù tớ biết QC đang có rất nhiều cơ hội được yêu. Hãy biết quý nó nhé !

"Đã mất rồi bao cơ hội được yêu
Hoàng hôn sau cây rừng đan tựa sừng hươu không dành cho hai đứa
Đôi lứa nào trên võng êm của mùa rụng lá không phải anh và em
Nơi lặng tờ đêm khuya như một vị thuốc tiên không dành cho lời ta nói

Vì những thứ tầm thường ta đổi bao quà vô giá
Đổi cô đơn lấy những cuộc gặp gỡ chẳng cần chi
Đổi chiếc hôn lấy tiếng cười đùa trống rỗng
Đổi nỗi dịu êm lấy những phút hội hè

Đã qua mất rồi những cơ hội được yêu
làm sao kéo về dù chỉ một vầng trăng đã lặn
dù chỉ một tiếng cu gù giữa giờ trưa mông mênh
Em sẵn lòng đổi chín vương quốc trần gian lấy một ánh đom đóm lập loè trước ngõ
Đổi những đất nước xa xôi lấy phút giây lặng lẽ
Đổi những chiến công lấy một cái hôn
Đổi vinh quang lấy một đêm tình ái
Đã qua mất rồi bao cơ hội được yêu...


Chao cac ban yeu quy.
 
PhamQuangChiDate: Вт, 21-11-2006, 11:36:42 | Message # 77
TV nhiệt tình
Group: TV chính thức
Posts: 30
Reputation: 0
Status: Offline
Cám ơn Bin Ben nhiều. Tớ bằng lòng đổi hết rồi mà k biết có ai hảo tâm giúp k smile

Quang Chi xin chao cac ban.
 
HopDate: Ср, 22-11-2006, 00:48:10 | Message # 78
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 89
Reputation: 0
Status: Offline
Lại chủ đề Tình yêu à? Có ngay, có ngay!!!

HÃY CỨ YÊU KHI MÌNH CÓ THỂ

Nhân thế ơi ba vạn sáu ngàn ngày
Hãy yêu đi khi mình có thể
Hãy yêu đi tính làm chi khó dễ
Lắng nghe lời tình tự của con tim
Ngại ngần chi sao cứ mãi im lìm
Trong quạnh vắng dù con tim thổn thức
Đừng để tình cứ mãi hoài đau nhức
Vì ngại ngùng chẳng dám thốt lời yêu
Vì ngày xưa ta tự mãn yêu kiều
Nên đánh mất tình yêu trong tầm với.

Đông Tảo


Loi chao tu Budapest
 
vitgac2Date: Ср, 22-11-2006, 09:56:37 | Message # 79
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 63
Reputation: 0
Status: Offline
Cảm ơn BB đã "lập lại trật tự" ở Diễn đàn này. Quay về với chủ đề thơ tình yêu nhé:

Người đẹp

Người đẹp
không mang đôi cánh trắng bay lên
khi cần
nàng nằm xuống giường
cùng ta làm chấn động địa chất

Người đẹp
không cười hồn nhiên như những thiên thần
khi cần
nàng ngồi đếm đô- la và hát
mặc ta ôm mây vật vã một góc trời

Người đẹp
làm sừng trên đầu ta không buồn mọc
làm mắt ta sầu không muốn khóc
khi cần
ta tuyên xưng nàng là hạt ngọc
trong khi nàng ước ao biến thành hạt thóc!

người đẹp bảo ta
ơ này chàng ngốc
hãy giữ hộ tim ta trong ngực của ngươi
và thả ta đi đến nơi cần đến

Nguyễn Vĩnh Nguyên


Loi chao nong nhiet tu TP HCM.
 
BinBenDate: Ср, 22-11-2006, 10:32:01 | Message # 80
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 96
Reputation: 0
Status: Offline
Quote (vitgac2)
Người đẹp
lаm sừng trên đầu ta không buồn mọc

Vitga kiểm tra lại bản dịch nаy đi.
Cau nаy nhẽ ra phải lа "lаm sừng trên đầu ta mọc" chứ !!!
Sừng của ta bị mọc thường không phải do ta muốn hay không mа lа do đối tac vа kẻ thứ 3.

hay lа có một lời chú giải hay hơn. tớ lại cứ hay hiểu nôm.


Chao cac ban yeu quy.
 
maiC4Date: Ср, 22-11-2006, 14:07:00 | Message # 81
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 79
Reputation: 0
Status: Offline
To: vitgac2

Việt Hà ơi, nghe tiếng còi của Chủ nhiệm "Câu lạc bộ yêu thơ" cảnh báo lạc đề, tớ tỉnh lại ngay, đừng rút thẻ đỏ nhé!!! Thơ tình, thơ tình đây!

Bài thơ lục bát của anh

Thơ anh một thuở gieo vần
Tặng cho ai những tháng năm học trò
Cô gái ấy có làm thơ
Có yêu anh giống bây giờ em yêu

Bây giờ chép lại trao em
Bài thơ lục bát còn nguyên ngọt ngào
Biết anh chẳng giấu gì đâu
Nên em mãi ngại ngần câu trách hờn

Chỉ đành trách những con đường
Khéo bay trăm lá me vương tóc người
Cho tay anh vội bồi hồi
Rối trên những sợi tóc dài, mềm đi

Trách ngày sao để đêm về
Cho bao nỗi nhớ bộn bề vây anh
Trách ngọn đèn thức thâu canh
Soi cho anh viết thơ tình tặng ai...

Thế mà đọc mãi anh ơi
Chút hờn ghen đã phai rồi, còn đâu
Chắc là vì quá thương nhau
Với anh em chỉ muốn trao nụ cười

Thơ anh kỷ niệm một thời
Em xin gìn giữ một đồi vì anh
Trái tim đã đập chân thành
Xin yêu ngày tháng chưa dành cho nhau.

Đoàn Thị Lam Luyến

Post edited by maiC4 - Ср, 22-11-2006, 14:47:14
 
vitgac2Date: Ср, 22-11-2006, 14:26:54 | Message # 82
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 63
Reputation: 0
Status: Offline
Chết cha, tớ lạc đề à? Đừng phạt thẻ đỏ tớ nhé, thẻ vàng cảnh cáo thôi được rồi.

Tớ đã cất công đi hỏi tác giả bài thơ (người Việt 100%) để chuộc lỗi với Mai và Huệ đây: nói nhỏ cho hai bạn biết thôi nhé, ông ta trả lời rằng sở dĩ sừng không mọc được vì da đầu dày quá!!! biggrin


Loi chao nong nhiet tu TP HCM.
 
BinBenDate: Ср, 22-11-2006, 14:31:51 | Message # 83
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 96
Reputation: 0
Status: Offline
Ối giời ơi, Tuyết Mai ơi, đúng bài BB yêu thích ngày nào.
"...Cô gái ấy có làm thơ
Có yêu anh giống bây giờ em yêu "

Sao mà phụ nữ thế !
đáng yêu quá.

Có điều Mai xem lại, tại sao "em xin gìn giữ một đồi vì anh" ( xem lại đoạn cuối). Hay đây là tả thật ...


Chao cac ban yeu quy.

Post edited by BinBen - Ср, 22-11-2006, 14:48:02
 
PQADate: Ср, 22-11-2006, 14:51:35 | Message # 84
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 375
Reputation: 0
Status: Offline
Mình cũng quay về với các bạn vậy.

Con đường
Phan Thị Thanh Nhàn

Nếu anh đi với người yêu
Chỉ xin anh nhớ một điều nhỏ thôi
Con đường ta đã dạo chơi
Xin đừng đi với một người khác em
Hàng cây nay đã lớn lên
Vươn cành lá để êm đềm chạm nhau
Hai ta ai biết vì đâu
Hai con đường rẽ xa nhau xa hoài
Nếu cùng người mới dạo chơi
Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu

Lời bình của Nguyễn Hàn Chung:

Đã chia xa rồi, yêu ai đi với ai là quyền của anh, em có quyền gì đâu mà can thiệp vào chuyện riêng tư của người khác. Chỉ xin anh nhớ cho một điều "một điều nhỏ thôi". Nhỏ mà không nhỏ một chút nào: "Con đường ta đã dạo chơi-Xin đừng đi với một người khác em".

Đâu phải là sự ghen tuông đầy hệ luỵ của thói đàn bà? Sao người cũ lại nghiệt đến thế. Van xin mà còn hơn là cấm đoán. Con đường ta đã dạo chơi ấy là cõi riêng của cuộc tình đã mất là thánh địa tình yêu mà em là một tín đồ ngoan đạo. Anh không có quyền "đi với một người khác em" để phá vỡ sự thiêng liêng em hằng cất giữ. Con đường, hàng cây-chứng nhân của cuộc tình hai ta "nay đã lớn lên" đã "vươn cành lá để êm đềm chạm nhau".Thế nhưng hai con người "chân bên chân, hồn bên hồn" ấy lại "rẽ xa nhau xa hoài". Thật buồn mà không biết vì đâu! Từ con đường trong ký ức tác giả nâng lên thành con đường hình tượng của hai người bắt đầu từ ngã rẽ chia xa.

Lan man trong chiều sâu kỷ niệm song cô gái không quên quay về hiện thực với lời nhắn nhủ "Nếu cùng người mới dạo chơi-Xin anh tránh nẻo đường vui ban đầu". Vẫn là nẻo đường vui của mối tình đầu vụng dại dù nẻo đường vui ấy rồi cũng dẫn đến sự ly tan.Với em nẻo đường xưa ấy vô cùng quý giá. Xin anh đừng cùng với ai kia dẫm lên trái tim em.

Có thể những lời trên đây là một hướng tiếp cận bài thơ "Con đường" lâu nay của bạn đọc. Người viết bài này lại nghĩ đến một hướng tiếp cận khác. Cô gái nhỏ nhẻ "xin" người tình cũ đến những ba lần. Lần đầu "xin anh nhớ", lần thứ hai "xin đừng đi" và lần thứ ba "xin anh tránh". Quả có hơi lạ, thường những cuộc tình đã tan vỡ dù cho vì bất cứ nguyên nhân nào đi nữa người ta cũng tránh chạm mặt nhau hoặc gặp nhau là để mát mẻ, trách móc, chua chát với nhau chứ mấy ai lại hạ mình "xin" nhiều lần như vậy. Rõ ràng không phải xin cho mình, phẩm cách của người phụ nữ không cho phép cô gái làm thế. Lời xin lại có vẻ quyết liệt chứ không chịu nhân nhượng một chút nào? Chỉ có một cách lý giải duy nhất là cô gái không xin cho mình mà cho tha nhân - một cô gái nào đó trong giả thiết là người mới của anh. Anh đã cùng em dạo chơi trên nẻo đường vui dẫn đển sự "xa nhau xa hoài" lại còn muốn tái diễn bi kịch với một người con gái khác nữa sao? Con đường ấy chỉ vui ban đầu và khổ về sau và người nhận chịu nhiều nhất vẫn là người phụ nữ. Vì thế van xin anh đừng đi, van xin anh tránh nó để khỏi làm khổ người ta .

Bài thơ thấm một sự cảm thông "chút phận đàn bà" giữa hai người phụ nữ hoàn toàn xa lạ vì thế mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.


Chuc cac ban luon vui ve.
 
HopDate: Чт, 23-11-2006, 03:37:11 | Message # 85
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 89
Reputation: 0
Status: Offline
EM YÊU ANH

"Em yêu anh bằng hơi thở , nụ cười và nước mắt của cả đời em ! Và nếu Thượng Đế cho phép, em sẽ yêu anh tha thiết hơn nữa sau khi chết."

Elizabeth B. Browring .

Anh có tin không, em yêu anh nhiều thế đó
Bằng nụ cười bằng hơi thở con tim
Khép làn mi nghe tiếng gió nhẹ êm
Hồn rạo rực tưởng chừng anh bên cạnh

Nếu Thượng Đế cho em cuộc đời bất hạnh
Vẫn van nài xin mãi được yêu anh
Tình nhân ơi ! đây trọn trái tim dâng
Dù không hứa nhưng đời đời yêu mến

Thơ có lẽ là viễn vông mộng tưởng
Và cuộc đời thực tế đến chua cay
Nhưng con tim anh ạ ! yêu đắm say
Đời ảo vọng, tình em không ảo vọng.

Diên Vỹ


Loi chao tu Budapest
 
vitgac2Date: Чт, 23-11-2006, 08:41:42 | Message # 86
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 63
Reputation: 0
Status: Offline
Quote (BinBen)
Sừng của ta bị mọc thường không phải do ta muốn hay không mа lа do đối tac vа kẻ thứ 3.

BB à, mình nói đùa nhiều rồi, bây giờ nói nghiêm chỉnh 1 lần thử xem nó ra làm sao nhé.
Theo tớ, bài thơ "Người đẹp" diễn tả tâm trạng đang yêu của cánh đàn ông đấy. Giời ạ, sao mà phức tạp thế không biết! Yêu lắm mà ghen cũng nhiều, ghen mà cứ giả vờ ta đây đâu có ghen tuông gì đâu, bị dày vò bởi nỗi nghi kị nhưng vẫn ra vẻ thản nhiên, phớt lờ (по-мужски mà). Cứ giằng xé giữa những mâu thuẫn như thế nên chẳng trách tuổi thọ của phe họ thấp hơn phe ta!!! Chi bằng cứ thoải mái mà ghen tuông theo kiểu phe mình (по-женски) có hơn không?

Ghen

Ghen đến độ em thu bóng anh vào ống tay áo em
Chẳng cho ai xem, chẳng để ai nhìn,
những ánh mắt đàn bà cấm kị
Gió cũng đừng có luồn vào, em cài cúc tay áo, em dành dỗ yêu đương;

Anh mất bóng, linh cảm sao được tình yêu,
thôi để mặc những ánh mắt nhìn sàm sỡ lên thân hình cường tráng,
Mặc những ánh nhìn hôn đến dấu chân
những dấu chân không có bóng, dị thường
Trong tay áo em, bóng anh giằng co, anh
quyết liệt chẳng nhập vào em, nhưng
cũng có khi bất lực chịu yên, chịu mất...

Em hát, em ru, em chẳng cho ai nhìn cấm kị
những ánh mắt đàn bà sắp rưng lệ buồn đau.
Trong tay áo em, bóng anh, thân thể anh là núi sông
núi sông nào chẳng e sợ bị một lần giặc chiếm?
Lòng chung thủy của trái tim biết yêu,
biết ghen, tình địch nào, giặc nào không
chiến bại trước hai bầu sữa đến trăng
cũng không đầy hơn thế?

Lê thị Mây


Loi chao nong nhiet tu TP HCM.
 
maiC4Date: Сб, 25-11-2006, 10:46:13 | Message # 87
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 79
Reputation: 0
Status: Offline
Lại thơ tình đây. Đọc bài này thì thấy tội nghiệp phái mạnh quá. Đáng thương, đáng thương!

Cầu xin

Cầu xin em cứ thơ ngây
Giống như cái thuở chưa đầy mười lăm
Giống như thuở có con tằm
Tư tình dệt mãi âm thầm trên nong

Cầu xin má em bớt hồng
Mắt thôi lúng liếng để lòng bớt lo
Tình tôi vốn dĩ dại khờ
Biết đâu luồng lạch đặt lờ buông câu

Cầu xin thất bát mùa cau
Cho em chầm chậm làm dâu nhà người
Trách tôi sao quá kiệm lời
Tình yêu sắp thốt ra rồi lại im

Nhiều thì tôi chả dám xin
Bấy nhiêu le lói niềm tin được rồi.

(Sưu tầm)

 
MHCDate: Вс, 26-11-2006, 01:23:40 | Message # 88
TV nhiệt tình
Group: TV chính thức
Posts: 23
Reputation: 0
Status: Offline
Một bài thơ về biển nè.

Biển trong ta

Bao nhiêu nước biển mặn rồi
Lẽ gì nước mắt trong đời mặn hơn.
Lòng người cái biển tí hon
Mà nghìn năm nữa vẫn còn sâu xa
Có bờ để đánh thuyền ra
Không bờ để tự bao la sóng dào.
Trong ta bờ bến thế nào
Mà con tim cứ thiết trao một người
Mà bao nhiêu kiếp luân hồi
Mà thổn thức đến muôn đời vì nhau
Mà sung sướng mà khổ đau
Mà từng nhuộm trắng mái đầu đương xanh
Mà lên thác, mà xuống ghềnh
Mà rồi từng mảnh lênh đênh giữa đời...
Biển ngoài kia đã lặng rồi
Trong ta, biển vẫn chưa nguôi dạt dào.

Đàm Thị Lam Luyến

Добавлено (26-11-2006, 01:17:21)
---------------------------------------------
Tình lại mới

Đã bao mùa xuân xa tôi rồi,
Em mới về đây ngồi cạnh tôi.
Đôi mắt, đôi môi ngày hạ ấy
Có cười vui nữa chẳng là vui!

Đâu biết lòng em còn trẻ thơ?
Em không hờn giận để tôi ngờ...
Cuộc đời đi hết - tôi ngồi lại
Ngắm mặt buồn quen, hoa thủa xưa.

Chao ôi! Lời nói được bao nhiêu!
Em ngủ đi em! Xuân mộng chiều...
Tỉnh giấc nhìn nhau, tình lại mới,
Mà lòng yêu thế có là yêu?

Đinh Hùng

Добавлено (26-11-2006, 01:23:40)
---------------------------------------------
Những phút xao lòng

Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu
(Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ)
Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế
Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng

Có thể vợ mình vì những phút mềm lòng
Nên giấu kín những suy tư, không kể về giấc mộng
Người yêu cũ vợ mình có những điều mà mình không có được
Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn

Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng
Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được
Nghĩ về cái đã qua nhiều khi như nuối tiếc
Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ mình buồn...

Sau những lần nghĩ đâu đâu mình thương vợ mình hơn
Và cảm thấy mình như người có lỗi
(Chắc vợ mình hiểu điều không nói
Cô ấy cũng thương yêu chăm chút mình hơn)

Mà trách chi những phút xao lòng
Ai cũng có một thời để yêu một thời để nhớ
Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ
Đừng có trách chi những phút giây xao lòng!

Thuận Hữu

 
PHDate: Вс, 26-11-2006, 08:08:44 | Message # 89
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 173
Reputation: 0
Status: Offline
1 tháng, 5 ngày MHC biến mất... Rồi về thì lại 3 bài 1 lúc... vậy thì khó rồi !

Bài thơ tình cho những người không đến (hay là "chưa" đến tongue ) được với nhau.

Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa em lúc nào anh cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang

Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình anh bơ vơ nơi phố vắng
Một mình anh với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay

Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì em không bên cạnh
Anh thèm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau

Chẳng bao giờ em về với anh đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu anh tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh

Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều anh làm sao hiểu nổi
Dù tim anh có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình em vẫn mãi ở nơi xa

Trái tim vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi em

Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi anh vẫn cháy lên thầm gọi.
..môi em...

Sưu tầm


Vui len nhe, cac bạn!

Post edited by PH - Вс, 26-11-2006, 08:09:38
 
MHCDate: Пн, 27-11-2006, 12:06:44 | Message # 90
TV nhiệt tình
Group: TV chính thức
Posts: 23
Reputation: 0
Status: Offline
Một lần được yêu

Đêm trăn trở ngủ nghiêng trên vòm lá
Mái hiên nhà vẽ trọn một vòng tay
Môi run rẩy tìm anh trong nồng ấm
Mắt nhớ nhung em khóc lúc giao mùa.
Có thể một ngày anh sẽ biết quên
Sẽ không nhớ những điều em vẫn nhớ
Sẽ quên cả bản tình ca dang dở
"Em xa rồi" anh hát tặng riêng ai?
Có thể một ngày anh không biết hờn ghen
Không nói lời yêu như anh thường hay nói
Không còn nữa nụ hôn nào vẫn nhớ
Giữa cô đơn em quạnh vắng quay về.
Chỉ một điều em biết sẽ chẳng quên
Câu thơ viết tặng anh ngày yêu ấy
Nếu quá khứ trộn hòa tương lai và hiện tại
Sẽ chẳng khi nào em lẩn trốn tình anh...

Sưu tầm

Добавлено (27-11-2006, 12:06:44)
---------------------------------------------
Có lẽ nào

Có lẽ nào em không thấy mùa đông.
Khi gió bấc ào về lạnh buốt.
Bãi cát vắng bóng ai từ thuở trước.
Người bộ hành lạc bước dưới trời chiều
Có lẽ nào không hiểu em ơi.
Nỗi tê lạnh đã biến thành sỏi đá.
Tàu lá chuối chuốt màu vàng óng ả.
Vương nỗi buồn thầm lặng giữa mênh mông
Có lẽ nào nước đã đóng thành băng.
Đã quên lãng những dòng ký ức.
Ngày xưa đó con tim yêu rừng rực.
Ngọn lửa hồng chiếu sáng cả trời đêm
Có lẽ nào em đã lãng quên
Nơi ta đến, ta đi, con đường xưa lối hẹn.
Ôi tất cả đã trở thành kỷ niệm.
Mùa đông về hoa cỏ thẹn tê lòng.
Anh vẫn đứng chờ trong biển gió vô hình.
Nhìn giá buốt để tim dừng thắt lại.
Mùa đông u hoài đã trở thành cát bụi
Có lẽ nào em chẳng thấy đông về....

Sưu tầm

 
Diễn đàn » Văn học - nghệ thuật » Văn học Việt nam » Hen ho mai cuoi cung em cung den (Hoàng Nhuận Cầm)
Поиск:


Хостинг от uCoz