Còn duyên Mỗi trổ của bài hát Còn duyên ứng với một câu thơ lục bát và người Quan họ xưa đã phải dùng tới ba, bốn trổ thơ sáu tám mới nói hết được cái sự còn duyên, hết duyên ở cuộc đời.
Còn duyên kẻ đón người đưa,
Hết duyên đi sớm về trưa mặc lòng.
Còn duyên ngồi gốc cây thông,
Hết duyên ngồi gốc cây hồng hái hoa.
Còn duyên buôn nụ bán hoa,
Hết duyên ngồi gốc cây đa đợi chờ.
Đừng thấy lắm bạn mà ngờ,
Lắm bạn thời lắm vẫn chờ người ngoan.
Qua lời bài ca của bài hát, ta thấy người Quan họ hát về cái duyên của con người lúc còn, lúc hết mà vẫn rất lạc quan, lạc quan đến mức người nghe cứ tưởng chẳng bao giờ hết được cái duyên của người Quan họ. Phần âm nhạc của bài đã khẳng định cái ngôn ngữ tươi vui, rộn ràng mà chỉ những người còn duyên mới có.
Cái đáng quý của bài ca này được nhiều người yêu thích, nhiều người hát trong những cuộc vui, vì nó đang nói hộ cái tâm tư lạc quan yêu đời của bao con người, thậm chí có người không biết, không thuộc cũng vỗ tay theo…
Xin lưu ý rằng trong Quan họ có những hai bài ca khác nhau nhưng cùng có chung một nhan đề: “Còn duyên”. Một còn duyên như trên vừa giới thiệu, bài Còn duyên thứ hai nữa (do nghệ nhân Quan họ cao tuổi Nguyễn Văn Tý làng Thị Cầu thường hát). Đương nhiên phải nói trước rằng bài Còn duyên thứ hai tuy cũng hấp dẫn như bài Còn duyên thứ nhất nhưng chưa được phổ cập rộng rãi, hay nói cách khác là ít người biết, ít người hát. Ngẫm ra mới hay dân ca Quan họ rất có duyên khi đứng trước nhiều thể loại dân ca của người Việt. Có lẽ vì thế chăng mà có tới những hai bài “Còn duyên”…
Download