25-04-2024, 23:05:31
Trang chủ BÀI VIẾT CỦA HỘI VIÊNĐăng kýTruy cập
Chào mừng Quý khách đã đến với diễn đàn của Hội Lưu Học sinh Việt nam 
[ Các tin mới · Thành viên · Nội quy · Tìm kiếm · RSS ]
Diễn đàn » Thư giãn » Truyện cười » Thân phận đàn ông
Thân phận đàn ông
LHa10Date: Вт, 12-12-2006, 10:57:50 | Message # 166
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 70
Reputation: 0
Status: Offline
MEI!

MHC noi:
Ko chiu nghe loi dong nghiep MHC gi ca, con phai xem cai n do xuat phat tu dau chu!


Lien Huong A10
 
tuandaDate: Ср, 13-12-2006, 01:17:08 | Message # 167
Kha nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 78
Reputation: 0
Status: Offline
Lại phải phân trần với Vi..gra về chuyện lien quan den cái tủ

Một anh chồng đi công tác về. Đến hành lang nghe thấy tiếng thở gấp rồi khò khè trong nhà, anh ta vội chạy vào phòng ngủ và nhìn thấy cô vợ là nữ LHS trong trang phục Eva nằm trên giường. Cô vợ thều thào nói:
• Em bị cơn đau tim, anh chạy đi gọi cấp cứu mau!
Anh ta chạy ra hành lang nơi đặt điện thoại thì vấp phải cậu con trai nhỏ lồm cồm nói:
• Bố ơi có chú Tuanda đang trong trốn trong tủ.
Anh chồng chạy ngược vào phong mở tủ thấy ông hàng xóm trong trang phục Adam nằm trong đó:
• Đồ chết tiệt! vợ tôi thì đau tim sắp chết, còn ông thì vẫn chơi trò trốn tìm với mấy đứa trẻ

Post edited by MEI - Ср, 13-12-2006, 09:35:38
 
vitgac2Date: Ср, 13-12-2006, 09:47:24 | Message # 168
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 63
Reputation: 0
Status: Offline
Cô vợ lập tức hết đau tim, nhỏm dậy nói với tuanda:

- Anh thấy em nói cấm có sai đâu, chồng LHS là dumb chính hiệu mà! (trích dẫn lời của MEI, không phải lời của Vịt)

Tuanda không phải phân trần về dzụ "trốn trong tủ" nữa nhé. Vậy là rõ ràng quá rồi. Địa chỉ của tuanda: các loại tủ!


Loi chao nong nhiet tu TP HCM.
 
CuongDate: Ср, 13-12-2006, 10:26:58 | Message # 169
Tuyệt vời
Group: TV chính thức
Posts: 107
Reputation: 0
Status: Offline
Quote (PQA)
Mây sợ gió, gió sợ bức tuờng... cuối cung là sợ LH.

Ngày xưa thì còn tiếp là: "mẹ đĩ nhà hề sợ hề" nhưng gặp phải MĐ lại là LHS chắc là kết thúc ở đây rồi.


Làm sương cho sáo
 
PQADate: Ср, 13-12-2006, 10:36:38 | Message # 170
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 375
Reputation: 0
Status: Offline
Cường ơi, ăn kem của Voi còi bị viêm họng à, sao mãi đến hôm nay mới lên tiếng thế? tongue

Chuc cac ban luon vui ve.
 
HopDate: Чт, 14-12-2006, 04:48:16 | Message # 171
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 89
Reputation: 0
Status: Offline
Ông chồng về nhà, thấy vợ ngoại tình, ông bình tĩnh nói:
- Anh ra ngoài, chúng ta sẽ giải quyết theo kiểu đàn ông.
Sau đó, ông ta đề nghị bắn hai phát đạn, rồi hai người giả chết, nếu bà vợ ôm xác ai, người đó sẽ ở lại với bà ta. Nghe tiếng súng nổ, bà vợ mở cửa tủ ra rồi kêu to:
- Tuanda ơi, chui ra đi. Cả hai thằng ngốc đều chết cả!!!


Loi chao tu Budapest
 
vhlinhDate: Чт, 14-12-2006, 11:59:46 | Message # 172
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 188
Reputation: 0
Status: Offline
Bạn Mai C4 nhắc nhở rằng tháng này ngày 22/12 hình như được coi là ngày Nam giới. Nghĩ mãi chẳng có quà gì, hôm nay tình cờ Bí " chôm" được câu chuyện này, thấy hay hay, gửi tặng các bạn Nam LHS, coi như "bù lỗ" những lúc bị chị em " nọ kia".
Trong đời, có khi những phụ nữ U 40-50 cũng thường xuyên có cảm giác như cô bé 3 tuổi ngồi sau xe của Bố ( dù Bố đang lái xe hơi hay xe gắn máy).

Bố đang lái xe - câu chuyện của cô bé 3 tuổi

Đôi lúc có những điều thật quý giá và ý nghĩa ngay trước mắt mà chúng ta không nhận ra. Nếu bạn không tin, hãy đọc câu chuyện dưới đây của một vị diễn giả kể về chuyến đi chơi của gia đình ông tới nước Đức. Và tâm điểm là cô bé 3 tuổi.

Khi gia đình vị diễn giả tới châu Âu, có lần họ phải đi xe 3 ngày liên tiếp, cả ngày lẫn đêm, để tới nước Đức. Trong xe có cả gia đình - ông, vợ ông và cô con gái nhỏ mới ba tuổi.

Cô con gái nhỏ của ông chưa bao giờ đi vào ban đêm như thế này. Đêm đầu tiên trong ôtô, cô bé rất sợ khi ngoài trời tối đen.

Mình đi đâu vậy bố?” - “Tới nhà chú của con, ở nước Đức”.

Bố đã tới nhà chú ấy lần nào chưa?” - “Chưa”.

[i]“Vậy, bố biết đường đi à?” - “Có thể, chúng ta có bản đồ mà”.[/i]

Im lặng một chút.

“Bố biết xem bản đồ à?” - “Ừ, chúng ta sẽ đến đó an toàn”. Lại im lặng.

“Chúng ta sẽ đi ăn ở đâu nếu bị đói trước khi đến nơi hả bố?” - “Chúng ta có thể dừng lại tại các nhà hàng nếu đói.”
“Bố biết có nhà hàng trên đường đi à?” - “Ừ, có”.

“Bố biết ở đâu à?” - “Không, nhưng chúng ta sẽ có thể tìm thấy”.

Đoạn hội thoại tương tự lặp đi lặp lại vài lần trong đêm đầu tiên và đêm thứ hai. Nhưng tới đêm thứ ba, đứa con gái của ông im lặng. Ông nghĩ rằng cô bé hẳn đang buồn ngủ, nhưng khi ông nhìn vào gương, ông thấy cô bé vẫn tỉnh táo và đang ngắm nhìn xung quanh. Ông không thể không tự hỏi tại sao cô bé không còn hỏi gì nữa.

“Con gái yêu, con có biết chúng ta đang đi đâu không?” - “Tới nước Đức, tới nhà của chú”.

“Con có biết chúng ta tới đó bằng cách nào không?” - “Dạ không”.

“Vậy sao con không hỏi bố điều gì thêm?” - “Bởi vì bố của con đang lái xe”.

Bởi vì bố đang lái xe. Câu trả lời từ một cô bé 3 tuổi đã trở thành sức mạnh giúp ông nhiều năm về sau bất cứ khi nào ông gặp những vấn đề và nỗi sợ hại trên đường đời. Vâng, bố của chúng ta đang lái xe. Chúng ta có thể biết điểm đến (và đôi lúc chúng ta cũng chỉ biết như cô bé kia - “nước Đức”, mà không hiểu nó ở đâu hay thực sự là gì).

Chúng ta không biết đường, chúng ta không biết làm thế nào để xem bản đồ, chúng ta không biết liệu trên đường đi có tìm thấy nhà hàng nào không. Nhưng cô gái nhỏ đã biết điều quan trọng nhất - Bố đang lái xe - và nhờ đó cô bé đang được an toàn. Cô bé biết rằng bố mình sẽ mang lại tất cả những gì cô cần.
Có thể bạn đã đặt ra nhiều câu hỏi, nhưng bạn có thể như cô gái nhỏ kia, bắt đầu nhận ra tâm điểm quan trọng nhất chính là “Bởi vì Bố đang lái xe”?

ST.


Chuc vui ve

Post edited by vhlinh - Чт, 14-12-2006, 12:20:12
 
BinBenDate: Чт, 14-12-2006, 16:28:21 | Message # 173
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 96
Reputation: 0
Status: Offline
Hằng bí tặng các nam LHS lái xe à?

Khổ nỗi, phụ nữ hình như lại tận hưởng cảm giác ngồi sau tay lái thay vì hy vọng anh ấy đưa đến một cái đích nào đó, không được lạc quan như cháu bé 3 tuổi kia.
Điều đó có vẻ như trùng hợp với quan niệm: hạnh phúc không phải là cảm giác ta đạt được một điều gì mà chính là những thử nghiệm và cảm xúc trên đường đi tới đó.


Chao cac ban yeu quy.
 
lhs82-83Date: Чт, 14-12-2006, 16:36:39 | Message # 174
Admin
Group: Admin
Posts: 46
Reputation: 0
Status: Offline
Nhân đọc bài "Bố đang lái xe" của vhlinh, BBT xin gửi tặng thêm các bạn bài :"Cha luôn ở bên con"

Vào năm 1989 tại Armenia có một trận động đất lớn 8,2 độ Richter đã san bằng toàn bộ đất nước và giết hại hơn ba mươi ngàn người trong vòng chưa đầy bốn phút.

Giữa khung cảnh hỗn loạn đó, một người cha chạy vội đến trường học mà con ông đang theo học. Tòa nhà trước kia là trường học nay chỉ còn là đống gạch vụn đổ nát.

Sau cơn sốc, ông nhớ lại lời hứa với con mình rằng "Cho dù chuyện gì xảy ra đi nữa, cha sẽ luôn ở bên con!" Và nước mắt ông lại trào ra. Bây giờ mà nhìn vào đống đổ nát mà trước kia là trường học thì không còn hy vọng. Nhưng trong đầu ông luôn nhớ lại lời hứa của mình với cậu con trai.

Sau đó ông cố nhớ lại cửa hành lang mà ông vẫn đưa đứa con đi học qua mỗi ngày. Ông nhớ lại rằng phòng học của con trai mình ở phía đằng sau bên tay phải của trường. Ông vội chạy đến đó và bắt đầu đào bới giữa đống gạch vỡ.

Những người cha, người mẹ khác cũng chạy đến đó và từ khắp nơi vang lên những tiếng kêu than "Ôi, con trai tôi!", "Ôi, con gái tôi!". Một số người khác với lòng tốt cố kéo ông ra khỏi đống đổ nát và nói đi nói lại:

"Đã muộn quá rồi!"
"Bọn nhỏ đã chết rồi!"
"Ông không còn giúp được gì cho chúng nữa đâu!"
"Ông hãy về đi!"
"Ông đi đi, không còn làm được gì nữa đâu!"
"Ông chỉ làm cho mọi việc khó khăn thêm thôi!"

Với mỗi người, ông chỉ đặt một câu hỏi "Anh có giúp tôi không?" Và sau đó với từng miếng gạch, ông lại tiếp tục đào bới tìm đứa con mình. Đến đó có cả chỉ huy cứu hỏa và ông này cũng cố sức khuyên ông ra khỏi đống đổ nát "Xung quanh đây đều đang cháy và các toà nhà đang sụp đổ. Ông đang ở trong vòng nguy hiểm. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc. Ông hãy về nhà!" Người đàn ông chỉ hỏi lại "Ông có giúp tôi không?"

Sau đó là những người cảnh sát và họ cũng cố thuyết phục ông ta "Ông đang xúc động. Đã xong hết rồi. Ông đang gây nguy hiểm cho cả những người còn lại. Ông về đi. Chúng tôi sẽ lo cho mọi việc!" Và với cả họ ông cũng chỉ hỏi "Các anh có giúp tôi không?" Nhưng không ai giúp ông cả. Ông tiếp tục chịu đựng một mình, vì ông phải tự mình tìm ra câu trả lời cho điều day dứt ông: Con trai tôi còn sống hay đã chết?
Ông đào tiếp... 12 giờ... 24 giờ... ,sau đó ông lật ngửa một mảng tường lớn và chợt nghe tiếng con trai ông. Ông kêu lớn tên con "Armand!" Ông nghe "Cha ơi?! Con đây, cha! Con nói với các bạn đừng sợ vì nếu cha còn sống cha sẽ cứu con và khi cha cứu con thì các bạn cũng sẽ được cứu. Cha đã hứa với con là dù trường hợp nào cha cũng ở bên con, cha còn nhớ không? Và cha đã làm được, cha ơi!!"

"Có chuyện gì xảy ra vậy? Ở đó ra sao rồi?" Người cha hỏi.

"Tụi con còn lại 14 trên tổng số 33, cha ạ. Tụi con sợ lắm. Đói, khát… Nhưng bây giờ tụi con đã có cha ở đây. Khi tòa nhà đổ, ở đây tạo ra một khoảng không nhỏ và thế là tụi con còn sống."

"Ra đây đi con!"

"Khoan đã cha! Để các bạn ra trước, con biết rằng cha không bỏ con. Có chuyện gì xảy ra con biết là cha chắc chắn sẽ không bỏ rơi con!"

(khuyết danh)


Timur và đồng đội
 
vhlinhDate: Чт, 14-12-2006, 20:24:16 | Message # 175
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 188
Reputation: 0
Status: Offline
Binben ơi, thương họ một chút đi nào. Dù sao thì danh xưng ( chứ không phải danh hiệu đâu nhé) " chân chính và khoẻ mạnh" cũng phản ánh cái đích của họ đấy chứ.
Nói vậy thôi, nhưng có một thực tế là đàn ông lại thường để mắt đến con nhiều hơn phụ nữ đấy. Đi rừng đi biển với nhau, đôi khi bọn mình mải " buôn dưa bán chuột" giật mình nhớ đến con thì đã thấy các ông ấy nắm tay chúng nó đi đằng sau rồi. Bí nói đúng không?

Có câu này tặng Huệ đây:
" Đang Mơ, biết Mơ liệu có thành Ác mộng?
Vẫy vùng ra khỏi Ác mộng, thở phào Ác mộng chỉ là Mơ".
Bạn nói đúng lắm, trải nghiệm chính là hạnh phúc đấy.


Chuc vui ve
 
PQADate: Чт, 14-12-2006, 21:55:27 | Message # 176
Rat nhiet tinh
Group: Admin
Posts: 375
Reputation: 0
Status: Offline
To Hằng:

Hằng thật hạnh phúc khi có được cảm giác yên tâm của cô bé 3 tuổi khi ngồi sau xe của bố.

Mình thì giống Vitga, chẳng thể nào yên tâm được (mình lấy của Vitga bên Hẹn hò sang, cả các comment nữa):

QA đã tìm ra "cuộc đời ấy" chưa?

------------------------------

Cuộc đời em vo tròn lại

Ném vào cuộc đời anh
Nó sẽ lăn sâu tận đáy
Cuộc đời anh
Sâu cho đến tận... cái chết.

Trời ơi,
Làm sao có một cuộc đời
Để cho tôi ném đời mình vào đó
Mà không hề cân nhắc đắn đo
Rằng:
Cuộc đời ấy vẫn còn chưa đủ...

-----------------------------

QA: Vitga à, có ném nhưng vẫn phải buộc dây để có gì thì còn kéo lại được.

-----------------------------

To BB:

Chứng tỏ BB vẫn chưa mất cảnh giác một tẹo nào cả.


Chuc cac ban luon vui ve.
 
MHCDate: Чт, 14-12-2006, 22:20:17 | Message # 177
TV nhiệt tình
Group: TV chính thức
Posts: 23
Reputation: 0
Status: Offline
MHC cùng Tuanda đang ngồi hóng mát trong công viên thì một cô gái xinh đẹp có thân hình bốc lửa đi qua.
MHC ao ước:
- Giá chúng mình bây giờ mới 20 tuổi nhỉ!
Tuanda chép miệng:
- Thôi, thôi, xin ông! Chỉ vì một bóng hồng mà phải tiếp tục quần quật thêm 40 năm nữa mới được lĩnh lương hưu ấy à, tôi xin kiếu!
 
HopDate: Пт, 15-12-2006, 05:37:53 | Message # 178
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 89
Reputation: 0
Status: Offline
MHC, Tuanda à, không cần phải ước giờ mới 20 tuổi đâu!

Trong phòng đợi của bác sĩ thú y, MHC thấy một cô gái xinh đẹp cứ ôm con chó nhỏ vào lòng và hôn lên tai nó. MHC thả lời trêu ghẹo:
- "Ước gì, anh biến thành chú cún xinh xắn nằm ngoan ngoãn trong vòng tay ấm áp của em".
Bác sĩ thú y đang lúi húi làm việc giãy nảy lên:
- Ấy chết! Đừng ước trở thành nó. Cô ta mang con cún đến thiến đấy.


Loi chao tu Budapest
 
vitgac2Date: Пт, 15-12-2006, 09:09:02 | Message # 179
Kha nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 63
Reputation: 0
Status: Offline
Bí này, không được tin vào những gì nam LHS nói, hãy nhìn vào những gì họ làm!

Nam LHS tỏ tình với một cô gái: - Em làm nghề gì?
- Dạ, bác sĩ.
- Anh muốn mãi làm bệnh nhân của em...
- Không được đâu anh ơi.
- Sao, em là bác sĩ thú y à?
- Không.
- Vậy anh còn có điểm nào em không vừa ý?
- Anh rất "khỏe mạnh và chân chính"! Nhưng em là bác sĩ pháp y.


Loi chao nong nhiet tu TP HCM.
 
vhlinhDate: Пт, 15-12-2006, 21:52:42 | Message # 180
Rat nhiet tinh
Group: TV chính thức
Posts: 188
Reputation: 0
Status: Offline
Khổ thân Bí. Mới ra vẻ thương anh em một tí mà bị cảnh cáo dữ quá.
Thôi, buôn có bạn, bán có phường, Bí về với Vịtgà C2 và các bạn đây.
Trước hết, " măm" bớt đi để không " tròn" và lăn vô tư vào cuộc đời nào đó nữa.
Hai là, nhất thiết lên xe phải hỏi bản đồ đâu, quán ăn nào gần nhất, nước Đức ở đâu, dân số bao nhiêu, đặc sản là gì. Bố trả lời được thì đi tiếp. Bố không trả lời được thì dứt khoát xuống xe. Được chưa nào? tongue smile biggrin
--------


Chuc vui ve

Post edited by vhlinh - Пт, 15-12-2006, 22:24:36
 
Diễn đàn » Thư giãn » Truyện cười » Thân phận đàn ông
Поиск:


Хостинг от uCoz