Bài viết của Hội viên
Các trang chính

Thể loại bài viết
Văn hoá [125]
Thể thao [2]
Đời sống [120]
Pháp luật [4]
Thương mại [11]
Truyện cười [180]

Truy cập

Tìm theo thể loại

Thăm dò ý kiến
Tính năng của Web-site

[ Xem kết quả · Các thăm dò khác ]

Tổng số ý kiến: 48


» Thể loại  » Văn hoá

Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"

Em đi tìm anh...

Em đi tìm anh...
Đó chính là chàng trai có tên Khổng Văn Đương (bây giờ anh đã vào tuổi "lục tuần" và đang sinh sống tại TP.HCM.) Vào thập niên 60 của Thế kỷ trước, anh thanh niên Đương được Nhà nước mình cử đi du học ở Rumani (lại là LHS!). Tại đây anh đã làm quen và yêu một cô gái Rumani xinh đẹp (thế thì ai mà chẳng yêu cơ chứ!). Theo anh Đương kể lại thì đó là một ngày nắng tràn trên bãi biển. Từ dưới biển đi lên, anh đã để ý đến một cô gái tóc vàng, mắt xanh đang phơi nắng ngay cạnh chỗ của mình. Vẻ trẻ trung, xinh đẹp của cô gái mười bảy tuổi thu hút anh ngay lập tức. Họ trao đổi với nhau vài câu bằng tiếng Ru và thế rồi…tình yêu đã đến với họ như một điều tất yếu! Cuộc tình giữa họ chỉ
có một vài người bạn thân thiết biết, cùng anh đến thăm nhà cô gái và gặp gỡ gia đình cô. Cha mẹ cô gái cũng rất mến chàng trai Việt nam học giỏi, tài ba này. (Đúng là "thiên thời, địa lợi, nhân hòa"!)

Nhưng ("tình chỉ đẹp khi còn dang dở" mà!), vào thời gian này, ở nước nhà đang diễn ra cuoäc chiến tranh ác liệt chống đế quốc Mỹ. Hàng nghìn, hàng vạn thanh niên ưu tú đã xếp lại bút nghiên, rời bỏ giảng đường, tạm xa gia ñình, chia tay tình yêu đầu đời của mình để lên đường vào Nam chiến đấu. Nhiều người trong số họ đã mãi mãi không trở về… Được yên ổn học hành ở một đất nước thanh bình, yêu thương và được một cô gái xinh đẹp yêu thương lại, đã không làm an lòng chàng trai trẻ của chúng ta. Anh vẫn mong muốn có ngày được trở về nước, mang những kiến thức thu thập được để góp phần bảo vệ và xây dựng lại đất nước. Sau bao nhiêu trăn trở, anh quyết định chia tay người yêu!!! Anh kể lại rằng đây đã là điều vô cùng khó khăn đối với anh, vì tình yêu thánh thiện của cô gái, song, nỗi day dứt trướ sự hy sinh mất mát của đồng bào trong nước đã đưa anh đến quyết định cuối cùng này… Người bạn thân nhất của anh kể lại rằng anh đã phải chứng kiến nỗi đau đớn, thất vọng như hóa điên của cô gái. Cô chỉ biết ôm ảnh của anh vào lòng, khóc và gọi tên anh. Vào ngày 19/3/1969 ấy, cô gái đã đến tìm anh ở KTX sinh viên và gửi lại cho anh một lá thư nói lên nỗi cay đắng của mình. Chỉ còn lại một mình trong KTX, cầm lá thư của người yêu trên tay, những vần thơ dường như tự nó trào ra, anh chỉ như là người cầm bút ghi lại những cảm xúc đó…

Khi bài thơ được viết xong, anh Đương đã cho người bạn thân nhất của mình xem. Sự chân thực của bài thơ đã làm rung động những người bạn anh, họ chuyền tay nhau xem và chép tay để lưu giữ lại. (Dường như cũng bằng cách này mà bài thơ đã được chuyền tay nhau về đến Việt nam, bởi vì khi còn là học sinh cấp II ở Hà nội, tôi cũng đã từng đọc trộm được bài thơ này trong sổ tay của chị gái mình mà không hề biết tác giả là ai.)

Theo Báo Pháp luật TP.Hồ Chí Minh.

Tái bút: Nếu những thông tin này đã được các bạn biết trước, xin vui lòng bỏ qua cái sự "cầm đèn chạy trước ô tô" của tôi.

Em đi tìm anh trên bán đảo Bancăng

Em đi tìm anh trên bán đảo Ban căng
Tìm không thấy chỉ thấy trời im lặng
Một mình em trong màn đêm thanh vắng
Tim bồi hồi, chân bước vội dưới trăng.

Em trèo lên đỉnh núi cao Cacpat
Nhìn theo anh mất hút biết về đâu
Chân ai đi xa lắc tím trời Âu
Dòng nước mắt bỗng trào ra chua chát!

Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
Sóng xô bờ liên tiếp gọi triền miên
Buồn! Chao ôi, gió làm em phiêu bạt.
Thân cô đơn kinh khiếp cả trăng hiền!

Ôi dòng xanh rầm rì sông Đanuyp
Mây trời in lồng lộng giữa dòng sông
Nên ngàn năm êm đềm trôi một nhịp
Chỉ mình em nhức nhối vết thương lòng!

Hỡi trái đất rộng làm chi bát ngát
Cho loài người chia biên giới thế gian
Cho sa mạc nổi bùng cơn bão cát
Cho tình anh chưa bén đã lụi tàn?

Em xin hỏi Trời cao và Đức Phật:
Cõi niết bàn có mãi mãi mùa xuân
Đâu trời Tây, đâu xa gần cực lạc
Mà trần gian đầy bể khổ trầm luân?

Con lạy Chúa Jesu ban phép lạ
Cho nước Người hết ly biệt, chia phôi
Hai chúng con quỳ trước Người đa tạ
Xin hoà tan làm một, ngàn đời!

Em cầu nguyện. Còn anh, anh chẳng biết
Trái tim anh sao giá lạnh thờ ơ?
Và hôm nay dù tình anh đã hết
Em vẫn mong, vẫn hy vọng, vẫn chờ…

Vẫn trèo lên đỉnh núi cao Cacpat
Vẫn theo dòng Đanuyp những đêm trăng
Em lại đến Biển Đen xưa dào dạt
Đi tìm anh trên bán đảo Ban căng!

Bucarest, 19-3-1969
Khổng Văn Đương

Thể loại: Văn hoá | Người bổ xung: vitgac2 (20-10-2006) | Tác giả: st
Số lượt xem: 748 | Nhận xét: 2 | Đánh giá: 0.0

Всего комментариев: 2
2 BinBen  
0
Vitha oi, to cung khong biet xuat xu bai tho. Bai tho nay minh duoc 1 nguoi chep tang ngay o Odesa. To da hoc thuoc va nho den tan bay gio.

1 maiC4  
0
Cam on vitga, bay gio minh moi hieu ro ve tac gia va hoan canh cua bai tho ay mac du cung biet ve no may chuc nam nay. Chia se voi noi dau kho cua tac gia, nhung qua thuc nhung bai tho tinh hay thuong la nhung bai tho cua nguoi that tinh.

Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи.
[ Регистрация | Вход ]
 
Các bài viết khác
Хостинг от uCoz