Bài viết của Hội viên
Các trang chính

Thể loại bài viết
Văn hoá [125]
Thể thao [2]
Đời sống [120]
Pháp luật [4]
Thương mại [11]
Truyện cười [180]

Truy cập

Tìm theo thể loại

Thăm dò ý kiến
Khi đóng góp ý kiến

[ Xem kết quả · Các thăm dò khác ]

Tổng số ý kiến: 29


» Thể loại  » Văn hoá

Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"

Ngày mai là bến cuối

Ngày mai là bến cuối
San thuê nhà ở vùng ngoại ô nghèo nhất Paris, đông dân nhập cư, an ninh không an toàn. Ban đầu cô thấy không ưng căn hộ nhỏ này cho lắm nhưng sau nghĩ đến giá thuê nhà hợp với túi tiền của mình nên gạt hết băn khoăn để dọn đến đây ở.

Trường cô nằm ở khu phố Latinh thuộc trung tâm thành phố, cách nơi cô ở đúng mười lăm bến tàu điện ngầm. Chiều dài của mười lăm bến Metro là cầu nối giữa hai thế giới. Một thế giới sang trọng và được bảo vệ bằng luật pháp, thế giới kia bình dân và mang nặng dấu ấn địa phương của những người từ thế hệ này đến thế hệ khác đang thích nghi dần với truyền thống của nước Pháp, để trở thành người Pháp.

San hơn ba mươi tuổi, đã có chồng con ở quê nhà. Vì vậy, cô thường không la cà sau giờ học. Ngày nào cũng vậy, tiết học cuối cùng chấm dứt cùng nhá nhem ngoài phố. Cô thường đi thẳng đến bến Metro gần nhất để chờ chuyến đầu tiên, leo lên tầu, tranh thủ ngủ một giấc trước khi phải đi bộ hơn mười lăm phút trên con đường ngoại ô vắng vẻ và không ai đảm bảo là không có hiểm nguy rình rập. Tiếng Pháp hay nhưng khó. Những ngày đầu tiên sang Paris cô toàn ngủ gật trong giờ học vì có thức thì cũng thế thôi. Chưa thể hiểu gì cả.

Một năm trôi qua. Có lẽ những người quét rác ở bến Metro này cũng đã quen với hình ảnh bé nhỏ của cô ngồi ở một góc cố định trong bến tàu. Cả khoa chỉ có mình cô là người châu A. Tan học cả lớp cũng chỉ có mình cô xuống bến này, đọc thư nhà hoặc đọc báo trong chục phút chờ tàu.

San mệt mỏi thiếp đi. Tàu bỗng đột ngột dừng lại, người trong toa xô cả vào nhau. Điện phụt tắt. Trong toa tối thui. San giật mình thấy đầu mình đang ngả vào vai ai đó ngồi cạnh, mùi nước hoa đàn ông quyến rũ.
-Tôi xin lỗi - San lí nhí bằng thứ tiếng Pháp ngoại quốc dễ thương.
-Không sao, cô cứ ngủ đi. ” Ai đó” nói bằng một giọng đàn ông trầm ấm.
San bối rối ngồi nhích ra một chút.
Đúng lúc đó, điện trong toa bật sáng. Tàu lại tiếp tục chuyển bánh.

Bên cạnh San là một chàng trai còn rất trẻ, đôi mắt xanh nhưng mái tóc xoăn bồng bềnh lại có màu đen nhánh. Hàm râu quai nón không cạo, cổ áo măng tô che kín nửa mặt phía bên San ngồi. Tất cả là một vẻ đẹp trẻ trung và hoàn hảo. San bối rối đỏ mặt. Cũng may, chàng trai xuống bến kế tiếp theo khi quay lại nhìn San nói:’ Tôi rất vui”.

Tám giờ tối hôm sau, như thường lệ, San đưa mắt tìm chỗ trống khiêm tốn của mình bên cạnh chiếc cột ở góc nhà ga. Một người đàn ông đã ngồi ở chỗ đó từ bao giờ, mũ che gần kín mặt, băng ghế còn hai chỗ trống. Cô tiến lại gần, chưa kịp ngồi xuống thì giật mình nghe giọng nói hôm qua:’ Em ngồi xuống đây”.

Cứ mỗi ngày, chàng trai lại xuống tàu muộn hơn một bến. Họ gần nhau hơn. San cũng mong giờ học kết thúc sớm hơn. Ra bến tàu, bao giờ San cũng nhìn thấy anh đã ngồi chờ cô. Cô chưa bao giờ nói tuổi của mình, chưa bao giờ kể chi tiết về mình cho anh nghe. Anh cũng không hỏi. Duy nhất lần đầu tiên sau hôm cô ngủ gục đầu vào vai anh, anh hỏi cô từ đâu đến. Anh nói rằng anh cũng đoán ra quê hương của cô ở đâu và càng chú ý đến cô hơn, mặc dù cái địa danh ấy gắn với những điều không mấy vẻ vang trong lịch sử của đất nước anh. Anh cũng nói rằng anh đã nhìn thấy cô từ lâu. Lúc đầu là vô tình, sau hai ba lần thì ngạc nhiên vì sự có mặt đúng giờ và khá đều đặn của cô trên con đường nhỏ trước cửa văn phòng kiến trúc của anh. Một lần không ngăn nổi tò mò, anh chưa vội lấy xe hơi, theo chân cô xuống bến tàu này và biết chỗ ngồi quen thuộc của cô.

San ngạc nhiên vì cái cách anh kể chuyện và làm quen với cô. Người đàn bà hơn ba muơi tuổi cũng không còn quá trẻ để có thể mộng mơ đến thế. Anh lại rất đẹp, một vẻ đẹp San chỉ thấy đâu đó trong những bộ phim nổi tiếng. Quen anh một vài ngày, San biết được nghề của anh, giờ giấc anh đi làm, cuộc sống hiện tại của anh. Tên anh rất đặc trưng của vùng đảo Corse. Anh bảo cô cứ gọi anh ngắn gọn là Gili vì những người thân yêu trong gia đình thường gọi anh như thế. Còn cô, tất cả vẫn trong vòng bí mật. San muốn nói, muốn kể với anh, nhưng dường như có điều gì càng ngày càng như muốn ngăn cô lại. Cô không muốn xa anh. Càng ngày cô càng mong giờ học kết thúc sớm hơn. Những lời thầy giảng đã ra ngoài một nửa. San lơ đãng ngay cả trong lúc nghỉ giữa giờ . Nỗi nhớ gia đình mỗi ngày một tỷ lệ nghịch với quãng đường từ nơi anh xuống tàu tạm biệt cô đến nơi cô đang sống. Mùi nước hoa của anh vương vấn tâm trí cô mỗi đêm. Ánh mắt xanh biếc nhìn cô qua làn tóc đen xoà trước trán làm rung động tâm hồn tưởng như đã từ lâu ngủ yên trong hạnh phúc gia đình. San bối rối trong cảm giác giằn vặt mỗi lúc nhìn lên bức tường treo ảnh chồng con nơi quê nhà.

Mười bốn bến tàu có anh đã qua. Dòng sông Seine thơ mộng như mỗi ngày một ngắn hơn, tàu dường như cũng chạy nhanh hơn. Hôm nay, anh mời cô rẽ vào quán cafe nhỏ gần trường. Anh chọn một chiếc bàn kín đáo gần ô cửa cuối phòng bảo chỉ có ngồi đây anh mới có thể nhìn cô, nghe cô nói thứ tiếng Pháp âm điệu miền Nam và ngắm nụ cười của cô. San hỏi anh sao mất thời gian đưa cô về như thế. Anh chỉ cười buồn, ánh mắt xanh phủ khắp người cô mát dịu. Anh bảo em không hiểu được đâu, tình yêu kỳ lạ lắm, anh không cần biết em là ai, em bao nhiêu tuổi, chỉ biết rằng từ khi biết em không đêm nào anh ngủ trọn vẹn giấc ngủ bình yên như trước. Anh nhớ ánh mắt cười của cô, mùi tóc thơm nhẹ nhàng lạ lẫm ngả vào vai anh đêm nào trên Metro lúc đèn tắt. Và anh mơ ước một ngày nào đó về thăm vùng đất quê hương cô. Chẳng hiểu sao anh tin mình sẽ gắn bó vô cùng với nơi đã sinh ra người con gái mà anh bất ngờ gặp gỡ, là cô. Vừa nói, anh vừa nắm bàn tay còn lạnh vì hơi đêm của San. Đầu óc San quay cuồng. Mắt cô tràn lệ. Ở đâu đó trong trái tim đang nghẹn ngào vì những cảm xúc bất ngờ bỗng hiện lên hình ảnh của một người đàn ông khác. Anh ấy cũng từng ủ bàn tay cô lạnh giá trong một chiều đông năm nào bên bờ Hồ Tây, nói đùa với cô rằng tay ai lạnh thì tim nóng. Câu nói đùa làm cô giận mãi và cũng là kỷ niệm nhắc cô nhớ tới anh mỗi khi phải xa nhau. Hôm qua con cô kể áo mẹ treo khắp nhà mẹ ạ, để bố và chúng con không quên mẹ, đêm ngủ chúng con vẫn thấy mùi thơm của mẹ.

San ôm mái tóc đen bồng bềnh và màu mắt xanh thăm thẳm vào hai bàn tay nhỏ, kể cho anh tất cả, lặng lẽ nghe một giọt buồn nóng ấm tràn qua kẽ ngón tay. San biết những điều cô nói ra không mới mẻ với anh. Cô nhớ lại hôm qua anh đã thất vọng như thế nào trước ánh mắt thảng thốt của San khi ngỏ lời được đưa cô về tận bến cuối, cách mười lăm phút đi bộ để đến nơi có căn phòng nhỏ của cô. Chỉ có một mình cô.

Bến thứ mười lăm không có anh. San xin thầy giáo về sớm, vòng qua con phố nhỏ sau trường xuống một bến Metro khác, bỏ lại sau lưng màu xanh thăm thẳm đầy lãng mạn của nước Pháp. Nước mắt San tràn nóng hổi. Giọt buồn giọt vui lẫn lộn.

Không biết vô tình hay ai đó quá hiểu tâm trạng những con người trở về với quê nhà từ nơi xa xôi mà bài hát đầu tiên vang lên trong tai nghe lại là bài ” A Dieu mon Amant” (Tạm biệt người tình yêu dấu). San sửa lại tai nghe, bàn tay xoa nhẹ cửa kính máy bay để nhìn rõ hơn bầu trời xanh êm dịu, mây bồng bềnh như tóc ai xoã xuống tay cô đêm thu trong quán nhỏ.
“ A Dieu mon Ami, Gili ” ( Tạm biệt người bạn yêu dấu của tôi), San thì thầm.

Hơi thở nhẹ mờ dần cửa kính máy bay. Đảo Corse thơ mộng đẹp vô cùng nằm đâu đó trong vùng ký ức về nước Pháp của cô. Và San tin có một ngày anh sẽ đến thăm quê hương cô với tình yêu trọn vẹn nhất dành cho mảnh đất này.

Thể loại: Văn hoá | Người bổ xung: FR (06-11-2006) | Tác giả: Fr
Số lượt xem: 787 | Nhận xét: 16 | Đánh giá: 0.0

Всего комментариев: 161 2 »
16 PQA  
0
Mình gửi DH đường link đến bài báo nhé:
Cái nhìn mới về tình yêu theo quan điểm khoa học
Trong trường hợp riêng thì phụ thuộc vào bí quyết "giữ lửa" của từng người đúng không? Nhưng cũng có thể xảy ra trường hợp "Cây muốn lặng, gió chẳng đừng".

15 ddh  
0
To QA:
Nhung gi QA doc chi la truong hop chung thoi, QA a. Va no cung chang loai tru quan he vo chong!
The con truong hop rieng thi phu thuoc vao nhung nguoi trong cuoc, co the chi la 1 gio, 1 tuan, 1 thang, 1 nam, 10 nam hay ca 1 doi nguoi.. Minh nghi vay.

14 ddh  
0
To Fr:
The minh muon gap Gili thi lam the nao? smile

13 PQA  
0
To DH:

San đã rút lui đúng lúc. Mình đã đọc một bài viết rằng, niềm đam mê cuồng nhiệt chỉ kéo dài một năm thôi, sau đó lại bình thường.


12 BinBen  
0
Tớ cũng chẳng cần biết Fr là ai vì người ấy sinh ngày Cá tháng tư. Chỉ biết văn thì tuyệt vời.

11 FR  
0
Mình ẩn danh như vậy để đem lại cảm giác lãng mạn cho các bạn mà.
DH cứ thử tưởng tượng FR là một người rất đáng yêu xem sao. Giống như Gili chẳng hạn.

10 ddh  
0
Cam on Fr da dong vien minh! smile

Minh cung muon gap duoc mot anh Gili nhu vay ma chua gap duoc de con test xem anh ay co theo minh ve Vietnam nhu ban noi khong day.. smile

Ma Fr la ai ma lai keep anonimous the? Minh rat thich van cua ban.


9 FR  
0
Cảm ơn DH. Tớ nghĩ là nếu xinh như DH thì chắc chắn có người theo về tận Việt Nam xây Metro

8 ddh  
0
Cau chuyen ban viet dep qua, Fr a!

7 TranQuangMinh  
0
Cau chuyện thật hay! Nó sẽ giúp người ta thêm tin tưởng vаo tình yêu.

1-10 11-16
Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи.
[ Регистрация | Вход ]
 
Các bài viết khác
Хостинг от uCoz