Bài viết của Hội viên
Các trang chính

Thể loại bài viết
Văn hoá [125]
Thể thao [2]
Đời sống [120]
Pháp luật [4]
Thương mại [11]
Truyện cười [180]

Truy cập

Tìm theo thể loại

Thăm dò ý kiến
Khi đóng góp ý kiến

[ Xem kết quả · Các thăm dò khác ]

Tổng số ý kiến: 29


» Thể loại  » Đời sống

Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"

Đức Phật, Colgate... và LHS

Đức Phật, Colgate... và LHS
Nhiều năm trước, một cậu thanh niên đã phải tự quyết định rời gia đình đi kiếm sống bởi cha mẹ cậu quá nghèo. Gói ghém mọi thứ hành lý, cậu tìm đường lên thành phố New York, nơi mà sau này câu gâu dựng sự nghiệp của mình, bắt đầu từ một người thợ làm xà phòng.
Tìm được việc ở thành phố lớn thật khó khăn. Luôn nhớ lời mẹ dặn, câu đinh ninh rằng mình sẽ đóng góp tiền vào việc từ thiện mỗi khi nhận được tiền lương.
Lần cầm đồng đôla đầu tiên, cậu đóng 10 xu cho quỹ từ thiện. Quỹ từ thiện giới thiệu cậu với một người khác cũng thường làm từ thiện. Người này lại tiếp tục giới thiệu xưởng làm xà phòng của cậu. Dần dần, xưởng sản xuất xà phòng của cậu và người bạn nhận được hợp đồng từ những nhà máy lớn. Vài năm sau, bạn cậu mất và cậu thanh niên trở thành chủ duy nhất của xưởng, nay làm ăn đã rất khấm khá.
Ông chủ giàu có – cậu thanh niên sau này vẫn luôn giữ thói quen dành ra 1/10 những gì mình kiếm được cho từ thiện và giúp đỡ những người khó khăn. Công việc ngày một tốt hơn và ông quyết định dành 2/10 số tiền kiếm được cho từ thiện. Con số tăng lên 3/10 và cuối cùng là 1/2. Và số tiền dành cho từ thiện tăng lên thì dường như sản phẩm của công ty ông xuất hiện trong mọi gia đình trên thế giới.
Ông chủ ấy chính là William Colgate.

Các bạn thân mến!
Anh bạn tôi hiện đang làm việc cho hãng Colgate, anh có nói chuyện rằng ở Việt Nam Close Up hiện chiếm thị phần lớn nhất. Tại sao vậy? Anh bạn tôi cho biết, vì Close Up quảng cáo tốt hơn!

Điều này khiến tôi liên tưởng tới một câu chuyện về Đức Phật và Colgate. Chuyện kể rằng:
Có một lần, ông Colgate và Đức Phật cùng đi dạo chơi bên bờ sông Hằng. Colgate đã chất vấn Đức Phật là tại sao trên thế giới này chiến tranh vẫn xảy ra ở khắp mọi nơi, khủng bố và chết chóc vẫn xảy ra hàng ngày... cho dù hàng ngày ở khắp mọi nơi trên thế giới người ta vẫn đọc kinh, cầu nguyện cho sự bình an, cho tình yêu thương, cho hòa bình... cho người nghèo.
Cuối cùng, Colgate kết luận: “ Tôn giáo nó chung và những lời Ngài dạy là vô ích. Ngài dạy người ta ăn ngay ở lành, sống đạo đức... Nhưng nào có kết quả gì đâu?”

Cùng lúc đó, trên bờ sông Hằng có một chú bé ăn xin rất bẩn thỉu và hôi hám... cũng đang trên đường kiếm kế sinh nhai đang đi về phía họ.
Đức Phật từ bi liền trả lời:
- Xin ông hãy nhìn cậu bé kia! Cậu ta bẩn thỉu, hôi hám và... Tại sao vậy? Bởi vì cậu ta không dùng, hoặc chưa dùng đến các sản phẩm của ông. Cũng có thể là cậu ta không biết đến các sản phẩm của ông. Mặc dù, ông thường cho người đi khắp mọi nơi để tặng cho mọi người những sản phẩm của mình để quảng cáo... và cũng có thể là cậu ta không thèm dùng đến các sản phẩm đó.
Nếu cậu ta dùng đến nó, cậu ta sẽ sạch sẽ và rất có thể cậu ta sẽ không xin được gì nữa. Bởi vì, ai mà lại bố thí cho người sạch sẽ thơm tho như vậy cơ chứ? Xin ông hãy nhớ rằng cậu ta sẽ vẫn cứ bẩn thỉu hôi hám... như vậy thôi, kể cả khi các sản phẩm của ông bị ế thừa và đem đổ đi. (Nên nhớ rằng, cậu ta có thể sạch sẽ nếu như chỉ cần nhảy xuống dòng sông Hằng ngay bên cạnh tắm rửa mà không cần có xà phòng, sữa tắm, nước gọi đầu...)

Câu chuyện mà tôi vừa kể có gì liên qua đến chúng ta không nhỉ?
Trang LHS của chúng ta có lẽ cũng như một loại xà phòng, thuốc đánh răng hay chất tẩy rửa nào đó? Có người chưa biết đến nó, có người không được dùng nó(Chẳng hạn như do quá bận không đủ thời gian để xem, hoặc không có đủ điều kiện để xem... ),... cũng có người không thèm dùng nó...

Nếu câu chuyện này có làm phiền lòng ai đó, thì xin hãy tha lỗi cho tôi! Tôi viết vậy chỉ vì mong muốn những điều tốt đẹp nhất cho chúng ta, chứ tôi không có ý định phán xét một ai cả.

Tôi cầu xin cho tất cả chúng ta luôn “Sạch sẽ, thơm tho... và tươi sáng”

Thể loại: Đời sống | Người bổ xung: TranQuangMinh (29-11-2006) | Tác giả: Trần Quang Minh
Số lượt xem: 1330 | Nhận xét: 9 | Đánh giá: 0.0

Всего комментариев: 9
9 TranQuangMinh  
0
"Tiền nào cũng là tiền miễn xoa dịu được nỗi đau của những số phận thiệt thòi. "
Xin cho các doanh nghiệp LHS của chúng ta làm ăn phát đạt để đủ sức giúp đỡ các bạn còn khó khăn của chúng ta.... và cho tất cả những người nghèo trên thế gian này nữa!

8 vhlinh  
0
QC ơi
Mèo trắng hay mèo đen miễn bắt được chuột. Tiền nào cũng là tiền miễn xoa dịu được nỗi đau của những số phận thiệt thòi.

7 PhamQuangChi  
0
Minh ơi, cám ơn Minh nhiều lắm
Nhưng tham lam và "con buôn" như nhà tớ thì sẽ cố gắng plan cho cả . . . gió nữa đấy smile

6 TranQuangMinh  
0
Hằng biết không? Minh rất thích nhạc và lời của Trịnh Công Sơn. Mặc dù ông ấy lớn tuổi hơn Minh nhiều, nhưng chỉ nhận là anh thôi. Lời của Trịnh Công Sơn rất sâu, nó mang tính triết lý...

5 TranQuangMinh  
0
Chi mến!
Tớ viết bài này là để cổ vũ cho bài "Thông Tin Liên Lạc Của Hội". Ngoài ra cũng để giải thích tại sao tớ lại đề xuất ý kiến gửi mail cho mọi người nhưng không bắt buộc các thành viên phải nhận email của hội.

4 PhamQuangChi  
0
"Nhân chi sơ, tính bản thiện". Tớ thì luôn tin vào lòng tốt của mọi người. Có điều nó có thể thể hiện ra k, có điều kiện thể hiện ra k . . .

3 vhlinh  
0
Kết hợp cả ba câu nói đó lại, ta được chân dung vа lợi ích của việc lаm từ thiện.

2 vhlinh  
0
Vа ở khắp nơi ta nghe thấy : " Giời Phật có mắt cả đấy"..." Phật tại tâm"..." Chỉ có Chúa biết"...

Vа trong cuộc sống hаng ngаy, mọi nguời thường thích câu: " Mèo trắng hay mèo đen miễn lа bắt được chuột"


1 vhlinh  
0
Không biết Minh có thích Trịnh Công Sơn không, nhưng có một bài hát thế này:
Sống trên đời cần có một tấm lòng
Để làm gì em biết không?
Để gió cuốn đi.....

Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи.
[ Регистрация | Вход ]
 
Các bài viết khác
Хостинг от uCoz