Ước gì tôi viết câu thơ Một đêm hóa thành làn gió Khe khẻ lùa qua khe cửa Lau thầm giọt lệ trong mơ Ước gì tôi gieo vần thơ Một chiều trở thành bếp lửa Ấm ngày tàn khi đông giá Chờ người về trong bình an Trên nấm mồ xưa hoang tàn Một nén nhang bay trầm mặc Ước gì câu thơ tôi thắp Gọi bóng hình ai bay về Những lời yêu chưa kịp nghe Những lời yêu chưa thể nói Vần thơ ước gì sẽ nối Bằng những hàng tơ mong manh Bên bờ vực thẳm thời gian Biết bao buồn vui trăn trở Bất ngờ một đài hoa nở Là câu thơ tôi dâng đời
|