Gọi người, xin chút lãng quên Về riêng cõi lặng để tìm ta xưa... Bể dâu... chỉ biết một mùa Quờ tay, lại biết còn thừa hư không! Một giòng nửa đục nửa trong Sông Thương vẫn mãi ôm lòng chảy xuôi Mây còn đợi gió cuối trời Ngây thơ lạc lối rong chơi, chẳng về... Ngày xưa hoa cỏ nói gì Mà màu lửa ở ven đê cháy hoài...
|