Sóng hát lời ca vọng từ năm tháng cũ Có đôi mắt vương thăm thẳm bóng chân trời Nghe kỷ niệm mơn man về trong gió Ta cùng người xưa ngồi đón hạt sao rơi Thuyền nhỏ, cánh buồm phơi nắng sương Làm sao chở nổi con tim về dĩ vãng Ta thả lưới vào trong vầng nước lặng Nào ngờ đâu vớt được xót xa thôi Bao con nước ngầm lặng lẽ giấu dòng trôi Có khi xô đẩy cánh buồm xưa lạc bước Chân trời bạc nắng chẳng làm sao thấy được Một thuở xa vời ta đã chết vì nhau Biển nghẹn ngào như tiếng trái tim đau Sóng hỏi sóng về những ngày đã mất Cánh chim rơi nghiêng về chiều xa khuất Gọi cánh buồm xưa về cõi gió mênh mang
|