Mang theo một chút nắng xưa Gió vọng một thời tuổi trẻ Lời ru về giữa cơn mưa Mẹ hát từ ngày thơ bé Mang theo dải chiều rơi nhẹ Trên môi đượm mùi nhớ nhung Gừng cay vẫn hòa muối mặn Năm tháng bâng khuâng theo cùng Quê hương không phải là mơ Ngọn khói vẫn còn ấm mãi Trong buổi thu tàn đọng lại Lời nào là lời mê say Xin đừng nói câu chia tay Vần thơ bắc cầu năm tháng Gió bấc thoảng từ dĩ vãng Niềm mơ tưởng như xa vời Quê hương hay là cuộc đời Nỗi nhớ làm sao đong nổi Nơi xa một trời tuyết rối Văng vẳng những lời không quên
|