Xin đừng trách vì tình xưa vẫn sống Trong phút giây em mơ hái trời xanh Lời yêu xưa em để lại không đành Mang dĩ vãng vào trong đêm ân ái Lá trầu xanh hình trái tim rớt lại Từ bến trăng xưa, tiều tụy ngọn cau xanh Lời yêu đã trao, em hát lại không đành Ai hóa đá, hay đời em hóa đá Xin đừng trách lòng em sao vội vã Vắng xa người, em khao khát những ngày xa Trong duyên say, năm tháng tưởng phai nhòa Lại bừng dậy trong vòng tay tri kỷ Xin khắc khoải cùng em trông đêm lệ Chuyện ba người trên môi thắm trầu xanh Duyên cũ chưa phai, duyên mới không đành Xin đừng trách hồn em khao khát sống
|