Chém ngang từng vệt đỏ bầm Dòng dòng nước xiết một thân giữa trời
Gắng lòng chờ đợi... núi ơi! Những mầm cỏ, dệt những lời ru xa Mơn man khe khẽ... như là Xóa dần vết sẹo trên da núi nhàu Lấp dần đi những niềm đau Lắng dần trong núi những câu oán hờn