Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"
Dấu Chân Xưa
Dấu Chân Xưa
Sau buổi giao lưu “Một Thời Để Nhớ” tôi bồi hồi nhớ lại những dấu chân xưa... Trường ĐH NN-Thanh Xuân-HN, trường Chu Văn An-Hà Nội, trường Ngô Sĩ Liên-Bắc Giang, trường Ninh Xá-Bắc Ninh, trường Tam Khương-Hà Nội, trường Tiền An-Bắc Ninh, Trường Học ở nơi sơ tán, .... Thái Nguyên, làng Định Công-Hà Nội... Tìm dấu chân xưa là tìm dấu chân không còn. Trở về biển nhớ, nghìn dấu chân đã đi qua. Sóng xô bờ đã bao lần xóa thật kỹ. Trở về làng cũ, tàu cau đã chết từ thủa nào. Năm tháng cũ nhạt hương không còn ấn tích. Mưa nắng quanh năm giặt bạc màu ký ức. Đổi thay trong đời như những lớp phù sa đã bao lần cày sâu xuống, lấp kín lên. Tìm dấu chân xưa và tìm dấu chân đã mất. Không còn dấu chân cũ mà vẫn cứ tìm vì dấu chân ấy có nhiều thương nhớ. Bến ga chiều nay mưa phùn bay, nhưng người ta trở về tìm dấu chân cũ vì ảnh xưa thì đẹp và hình xưa là hạnh phúc. Tìm vết chân cũ, vì ở tình yêu ấy, đã bao lần ngọt ngào cùng nhau quấn quýt bước chân đi. Không gian thay đổi nhưng hồn quá khứ không muốn đổi thay. Thế giới ấy đi bằng những bước chân đẹp nên nó trong ngắt. Bụi chỉ xóa dấu chân trên đường còn thế giới trong ngắt của tâm hồn nó đẹp mãi. Và, vì thế, nhiều người cứ muốn đi tìm. Đi tìm dấu chân xưa, vì về ngõ hồn quá khứ có khi dễ hơn lách lối tương lai đi tới. Đời người có khi tương lai khép kín mà quá khứ mở rộng ngõ. Lắm lúc càng đi về phía trước mà lại chỉ thấy đẹp ở phía sau. Vì thế, hôm qua, hôm nay và mãi về sau vẫn sẽ có nhiều kẻ muốn đi tìm kỷ niệm của dấu chân xưa. Dấu chân không gian đã mờ nhạt, bụi cát đã xoá rồi. Đi tìm dấu chân xưa là dấu chân trong hồn mà thôi. Có nhiều thứ bước chân. Có bước chân lên đồi, có bước chân vào hoàng hôn. Có bước chân ra bình minh. Đi tìm dấu chân xưa là tìm riêng kỷ niệm đẹp. Nhưng khi quá khứ mở ngỏ là mở rộng cả đôi cánh. Vì thế, có những dấu chân không đẹp, chẳng muốn tìm mà vẫn gặp. Có dấu chân muốn quên mà cứ nhớ. Dấu chân của một mình ta thôi mà đã là những dấu chân xưa muốn đi tìm rồi. Huống chi, là những dấu chân của hai người đi bên nhau chắc hẳn sẽ con là những dấu chân xưa lưu luyến biết bao. Nó lưu luyến, bởi vết chân của người này mở ý cho bước chân của người kia đi về. Con tim mình thổn thức vì nó dâng hai nhịp đập của một chiều sóng. Dấu chân chia ly. Trong dấu chân xưa của những chuyện tình, chuyện thủy chung còn có một thứ dấu chân của chia ly. Đó là dấu chân theo người ấy sau khi nghe nói lời chia tay. Theo người ấy trong suốt hành trình đau khổ của mình, hay còn của ai nữa? Những dấu chân chia ly này không làm sao xóa nhòa được. Những bước chân này đã một lần in dấu là kỷ niệm thiên thu. Bởi, Tình Yêu quý kỷ niệm. Nó không bao giờ quên những bước chân ân tình. Một bước chân là một lần muốn có trang thiên tình sử. Một bước chân đi bên nhau là hy vọng tràn đầy. Dù đã chia tay nhau, vẫn muốn nhìn dấu chân đi về hướng Hà Đông, vẫn muốn đến Thanh Xuân. Gặp gỡ thầy trò ở Big One không phải là đi tìm dấu chân xưa hay sao? Nhưng dấu chân xác thân không còn. Chỉ còn là dấu chân xưa trong hồn mà thôi. Đó là dấu chân thiêng liêng. Tôi không còn bước đi tiếp nữa. Bây giờ tôi chỉ còn quay lại tìm dấu chân xưa. Và bây giờ dấu chân xưa trở thành vô cùng huyền nhiệm linh thiêng. Tất cả định mệnh hạnh phúc hay đau khổ của tôi trong cõi sống vĩnh hằng hệ tại những dấu chân xưa này. Tôi đã bước đi trong quá khứ thế nào, thì bây giờ bước chân ấy cũng dẫn tôi vào tương lai như vậy. Bước chân ngang trái sẽ dẫn tôi tới trái ngang. Bước chân chính trực, chính trực sẽ đem tôi tới đại lộ cái huyền nhiệm của dấu chân xưa thiêng liêng là không tìm, tôi cũng sẽ gặp, cũng phải gặp. Giờ này, dấu chân xưa thiêng liêng có sức mạnh kỳ bí đưa tôi về trời cao hay xuống vực sâu. Ai cũng có kinh nghiệm dấu chân xưa trong đời sống trần thế. Ngày thơ tuổi nhỏ. Tấm hình năm cũ. Nó đưa ta về những vùng ký ức xa mờ. Dấu chân xưa oan trái sẽ làm ngày tháng hôm nay của ta ảm đạm. Dấu chân xưa đẹp thì hôm nay cho ta hạnh phúc ngọt ngào. Trở lại một bến ga bụi sương, dù năm tháng mù mịt rồi, người xưa đã khuất mà lòng ta cứ gần. Ghé lại bến đò cũ, dòng sông gợi cho ta bao nhớ nhung. Dấu chân xưa trong chuyện mình lúc còn sống là thế. Nhưng không ai biết thao thức của người chết đi tìm dấu chân xưa ra sao? Trong cuộc sống này, ta tìm kỷ niệm dấu chân xưa mà nhiều khi không gặp. Khi chết rồi, vào giờ phán xét, những dấu chân thiêng liêngấy sẽ tự ý đi tìm ta. Và, dấu chân này sẽ đưa ta về cõi hệ trọng vô biên: Hạnh phúc hay gian nan. Bởi đó, mỗi dấu chân linh hồn đi hôm nay trong cõi đời sẽ là dấu chân thiêng liêng cho ngày mai. Khi nhớ về kỷ niệm là ta đi tìm dấu chân xưa. Dấu chân đó có thể là bước chân trên bến đò, trên con đường nhỏ. Những dấu chân này là dấu chân trong tình cảm, nó sẽ chấm dứt khi ta chết. Còn dấu chân xưa thiêng liêng là đời sống thánh thiện hay tội lỗi, công bình hay gian tham, độ lượng hay hẹp hòi, thì khi cuộc đời chấm dứt, những bước chân này mới khởi đầu. Nhân dịp gặp mặt “Một Thời Để Nhớ” Trần Quang Minh 02-09-2006
Thể loại: Đời sống | Người bổ xung: TranQuangMinh (03-09-2006) | Tác giả: Trần Quang Minh
Minh noi "co khi" de hon lach loi tuong lai di toi... chu khong phai la "luon luon", nghia la nhan manh thoi diem khi "ve ngo hon qua khu", chu Minh rat lac quan, yeu doi, yeu cac ban va yeu hoc tro...dac biet la yeu hoc tro do. Tai sao vay? Do la vi khi nao "tac duong" di toi tuong lai, thi ta tam ve qua khu, doi luc thong duong ta lai di tiep vui ve, chu khong buc boi dung lai tai cho "tac duong". Hue co dong y nhu vay khong?
Trích: "..vì về ngõ hồn quá khứ có khi dễ hơn lách lối tương lai đi tới " Minh ơi, Đừng bi luỵ như thế. Cuộc sống vẫn còn đang ở phía trước... "Quá khứ là tất cả Khi lòng người muốn ghi Và cũng chẳng là gì khi lòng người muốn xoá"... Hãy tự tin để đi đến tương lai, các em học sinh sẽ đem niềm vui đến cho bạn... Và nên nhớ là Minh cần phải giữ gìn sức khoẻ nhé!
Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи. [ Регистрация | Вход ]