Nhớ quê Thân tặng các bạn LHS lớn lên ở những miền quê, nay đang sống xa Tổ quốc. Phút giao thừa xa quê, Khoé mắt chân chim tràn lệ. Thời gian ơi sao trôi nhanh thế, Thấm thoắt thoi đưa hai mươi mấy năm rồi. Ta quay về thời khắc tuổi đôi mươi, Ước mơ xanh một mình sang xứ lạ Tuyết trắng trời những đêm đông lạnh giá, Giọt nước mắt hoá thành băng như nỗi nhớ mau quên. Giếng nước, bờ tre, ai đó nhà bên À ơi tiếng võng đưa,trưa hè thành kỷ niệm. Tuổi hai mươi như con thuyền rời bến Căng gió, no buồm, giỡn sóng,vượt đêm. Nơi xứ người theo năm tháng lớn lên, Mờ xa dần những chân tình thôn dã. Chỉ những khoảnh khắc gian nan vất vả, Ký ức quay về tìm nơi chốn chở che. Nơi những tấm lòng nồng hậu chân quê, Sẵn sàng sẻ chia Rau đắng, cà thâm, tương dầm Nồi cơm chưa sới đủ hai lần chỉ còn lại cháy. Vất vả, lo toan của mẹ cha ngày ấy Ta vô tình có lúc đã lãng quên. Hơn hai mươi năm rồi, nỗi nhớ lại vẹn nguyên, Giữa phố phường, ta khát khao đơn sơ thôn dã. Lắng nghe lòng biết ơn âm thầm như dòng sông nhỏ, Kỷ niệm xưa lặng lẽ chảy về tim. Ủ ấm lòng, xua giá lạnh, bon chen, Đưa cánh buồm tuổi hai mươi trở về chốn cũ.. Chỉ vài dòng thơ thôi biết rằng chưa đủ, Cũng xin gửi về tri âm đất cũ người xưa. Tri âm quê nhà nơi có tiếng võng đưa Có cha già ngồi bên hè hóng mát, Bóng mẹ tảo tần thóc chắt chiu từng hạt, Và ánh mắt ai nồng nàn,quấn quýt Lo toan xứ người, ta vô tình không níu giữ trong tim. Ngoài kia, trời đ ã sắp sang xuân. Mắt đẫm hồn quê, Ta ôm chữ nghĩa tình tìm đường trở lại, Quê hương, kỷ niệm tuổi đôi mươi còn mãi. 17/10/2006
|