Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"
Giã từ vũ khí
Giã từ vũ khí
“Giã từ vũ khí” Hemingway mệt mỏi đặt cây bút lên giá. Cuộc chiến đang ở đỉnh điểm. Mắt ông mờ đi, tay tê dại. Cả ngày hôm nay cây bút này đã lướt qua bao nhiêu trăn trở giằng xé nội tâm của các nhân vật. Ông với tay định nhấc ly nước bên cạnh làm một hơi cho nguội bớt sức nóng ở đầu các cây súng. Tay chưa kịp chạm đến cốc nước ông bỗng thấy mình lạc vào một nơi vô cùng kỳ lạ. Từ sau lưng ông, một luồng hơi nóng cứ phun liên tục, không ngừng nghỉ. Súng ống ở đâu tuôn ra ào ào, cây nào cây nấy nóng rực, sẵn sàng nhả đạn. Ông không yêu thơ, thậm chí ghét thơ. Chưa bao giờ ông thấy mình bị hấp dẫn bởi những vần thơ tiếng Anh - Mỹ. Vậy mà ông ngạc nhiên vô cùng khi thấy những viên đạn tuôn ra từ những nòng súng đỏ như trong lò nung kia, con đẻ của ông kia, lại mang hình hài của những dòng thơ có vần có điệu. Mà chúng là thứ ngôn ngữ nào ông chưa từng nghe nói đến bao giờ. Với tay lấy cuốn “ Từ điển bách khoa kiến thức phổ thông” ông không tin nổi mắt mình khi không tìm thấy bât cứ một dòng giới thiệu nào về chúng, về những hình thù kỳ lạ mang dáng đấp vần điệu thơ ca kia. Chúng cứ tuôn ra ào ào, bất kể ngày qua đêm tới. Lúc thì chúng rít lên bên tai ông, lúc thì cười cười cợi cợt chế diễu ông. Chế diễu ông chán, chúng quay ra tấn công nhau, xả đạn vào nhau, xả thơ ca mang hình thù kỳ dị, biến dạng của hoa quả , động vật, dị nhân, chó mèo, dưa, chuối, lê, táo, cà chua chín đỏ.. . Mồ hôi túa ra như tắm, Hemingway quơ vội cây bút chấm vào lọ mực xoá vội xoá vàng những đoạn bản thảo có hình cây súng. Xoá đến đâu ông lại thấy chúng hiện lên tới đó. Hoảng hốt và đau khổ, ông quay ngược đầu bút, nhúng cả chiếc lông gà duyên dáng vào lọ mực quệt lên trang bản thảo, những mong nhấn chìm tất cả súng ống đạn dược trong màu đen của mực. Vô ích. Mực trôi như nước lã. Những viên đạn muôn vần muôn điệu lộn xộn và gay gắt vẫn ào ào tuôn ra. Ú ớ trong nỗi hoảng sợ khôn cùng, nhà văn đại tài ném vội cây bút. Súng đạn vẫn ở sau lưng ông, bỏng rát. Không còn thương tiếc tác phẩm đã vắt kiệt sinh lực của mình, nhà văn cầm nguyên lọ mực đã vơi đi một nửa định nhấn chìm đứa con tinh thần của mình vào đó. “Đợi một tí”. Cái vần “í” xóc vào tai ông. Tiếng mẹ đẻ của ông, tiếng Anh thân yêu của ông làm gì có cái vần “í” kỳ lạ này. Vậy thì tại sao ông lại hiểu nó. Đờ đẫn vì bất lực, Hemingway gục trán xuống bàn. Vầng trán thông minh của ông bỗng đau buốt như có ai cầm cây búa đập vào. Giật mình tỉnh dậy, ông vừa đau khổ, vừa hạnh phúc khi không nhìn thấy tập bản thảo “ Giã từ vũ khí “ của mình đâu nữa. Thay vào đó " Diễn đàn LHS 82-83", một dòng chữ lạ hoắc, không phải tiếng Anh của ông, mà chắc chỉ trong giấc mơ kinh hoàng vừa rồi ông mới hiểu, nằm bẹp dí, dúm dó. Trên tấm gương đặt chính giữa bàn làm việc phản chiếu khuôn mặt đau khổ của nhà văn đại tài, trán in hằn dòng chữ bị gương phản chiếu: Ban biên tập LHS 82-83. Ngòi bút của ông, lọ mực của ông, vũ khí đích thực của ông nằm lăn lóc góc phòng. Tâm trí nhà văn hiện thực thế kỷ XIX vẫn còn vương vấn mơ màng về cái nơi con người có thể ấn một cái nút mà khiến tất cả những gì khủng khiếp trước mắt biến đi trong giây lát.
Thể loại: Đời sống | Người bổ xung: vhlinh (24-10-2006) | Tác giả: Nguyễn Thu Hằng- C1
To: Hoa . Đừng quá khen nhé. Hemingway ở đây là BBT đấy. Viết để cho vui và cũng là gợi ý cho BBT, lúc nào cần cứ ấn nút là rau, củ, quả biến hết. Quanh đi quẩn lại cũng về chuyện " ây" thôi. Thế mới hấp dẫn chứ. Thiếu những truyện cười, đời vui sao được.
Heming... bí ơi, Đúng là vần "í" có chiều sâu 3D. Trên cả hay đấy Bí ạ. Không phải "giã từ vũ khí" nữa mà phải gọi là là "giải giáp vũ khí" toàn cầu luôn!
Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи. [ Регистрация | Вход ]