Bài viết của Hội viên
Các trang chính

Thể loại bài viết
Văn hoá [125]
Thể thao [2]
Đời sống [120]
Pháp luật [4]
Thương mại [11]
Truyện cười [180]

Truy cập

Tìm theo thể loại

Thăm dò ý kiến
Thành lập báo Điện tử

[ Xem kết quả · Các thăm dò khác ]

Tổng số ý kiến: 46


» Thể loại  » Đời sống

Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"

Tình cuối

Tình cuối
Tình cuối

Anh ngồi xuống một gờ đá ven hồ. Đêm thanh vắng, ánh trăng soi xuống mặt hồ lấp lánh ánh bạc... Anh cũng không biết vì sao mình lại hay quay trở lại bờ hồ này và ngồi suy nghĩ. Điều này khác hẳn với tính cách của anh: mạnh mẽ, sôi nổi, ưa hoạt động và vui đùa. Bây giờ anh mới thấy nàng nói đúng: hồ nước này mang lại cho người ta cảm giác buồn trĩu nặng. Vậy mà lần đầu tiên đưa nàng đến đây, nghe nàng nói vậy, anh đã cười và bảo: em lại cả nghĩ rồi!

Hôm đó, lần đầu tiên rủ được nàng đi chơi xa, anh đã quyết định đưa nàng đến hồ nước này ngắm cảnh. Hồ nước này vốn nổi tiếng bởi độ rộng, bởi những vườn hoa rực rỡ bốn mùa bao quanh và những đồi cỏ xanh êm dịu... Nhìn nàng líu ríu và khép nép đi theo sau mình, anh thấy vừa thương, vừa buồn cười. Đã đến năm thứ ba đại học rồi nhưng nàng vẫn giữ dáng vẻ của một cô học trò: 2 bím tóc dài đến gấu áo đung đưa sau lưng, bước đi rụt rè và mỗi lần anh vô tình chạm phải vai nàng là nàng lại giật mình. Có lẽ chính vì thế mà anh thích nàng và thương nàng vô hạn. Anh muốn gần nàng và giành lấy nàng cho mình nhưng lại thấy làm như thế thì bất công với nàng. Nàng như ở một thế giới khác hẳn với thế giới của anh: một thế giới tràn ngập những cuộc vui chơi, ăn nhậu và những mối quan hệ phóng khoáng... Nàng không chấp nhận được thế giới của anh nhưng nàng trân trọng những gì anh dành cho nàng và nàng hiểu đó là sự chân thành. Ngay cả chuyến đi chơi đến hồ nước này nàng cũng coi như một sự cảm tạ tấm tình của anh vì nàng biết sự có mặt của nàng sẽ mang niềm vui đến cho anh.

Khi ra khỏi cửa nhà thấy anh chờ trong xe ôtô, nàng đã ngập ngừng vì nàng vốn hay say xe, nhưng nhìn vẻ mặt đầy hy vọng của anh, nàng cố nín thở ngồi vào ghế sau. Nàng cố tránh để anh không phải nhìn thấy bộ mặt nhăn nhó vì mùi ôtô của mình. Anh biết điều đó nên đã mở cửa xe cho thoáng và chốc chốc lại liếc nhìn qua gương xem phản ứng của nàng. Dọc đường đi anh nói hết chuyện nọ đến chuyện kia hòng giúp nàng quên đi cảm giác say xe, nàng cười và thỉnh thoảng thêm vào đôi ba câu bình luận. Khi anh bật bản nhạc "Đanuýp xanh", nàng nhìn anh đầy vẻ biết ơn vì nàng thích nhạc không lời và những bản tình ca êm dịu. Rẽ vào một siêu thị trên đường đi, anh tìm mua áo bơi cho nàng. Nàng phản đối nhưng anh đùa bảo: em không mặc hôm nay thì để lần khác hoặc cất đi cũng được, coi như anh tặng em. Nàng ngồi trên thuyền neo đậu tại hòn đảo nhỏ giữa hồ, mơ màng nhìn ngắm cảnh và người xung quanh. Anh bơi ra xa quay nhìn lại và chợt thấy quặn lòng: nàng lúc nào cũng có dáng vẻ cô đơn và nhỏ bé, lúc này đây trên con thuyền dập dềnh in bóng xuống hồ nước mênh mông trông nàng lại càng nhỏ bé và cô đơn.

Anh không ngờ đó là chuyến đi chơi xa duy nhất của anh với nàng. Giờ đây anh ngồi bên bờ hồ không có nàng ở bên. Anh đã trở thành vô hình với nàng và mọi người. Trong đám tang anh, nàng không khóc, đôi mắt nàng tràn ngập một nỗi đau không nói thành lời. Anh muốn đưa tay vuốt tóc nàng như trước đây nhưng không thể. Thế giới của anh bây giờ càng khác xa với thế giới của nàng. Nàng chưa bao giờ nói yêu anh, nhưng sau khi anh ra đi, nàng không viết thêm một bài thơ nào, nàng cắt ngắn mái tóc mà trước đây anh từng say ngắm. Chiếc áo bơi anh tặng nàng cất đi không dùng thêm một lần nào nữa. Anh biết nàng chưa bao giờ nghĩ sẽ gắn bó cuộc đời với anh bởi nàng sợ sự bất ổn và anh cũng không nỡ đả động đến điều đó bởi anh sợ làm nàng khó xử. Nhưng giờ đây, mỗi khi gặp ai đó ngoài đường có dáng hình hao hao giống anh là nàng lại choáng váng như người say nắng. Còn anh, anh thường hay quay lại hồ nước để cảm giác được nàng ở đâu đó rất gần, để như được nhìn thấy bóng dáng nàng bé nhỏ và cô đơn ẩn hiện giữa làn nước xanh thăm thẳm...

Thể loại: Đời sống | Người bổ xung: maiC4 (27-11-2006) | Tác giả: maitt
Số lượt xem: 1519 | Nhận xét: 22 | Đánh giá: 0.0

Всего комментариев: 221 2 3 »
22 maiC4  
0
Hi hi, LHS thật đa năng: từ văn học, âm nhạc đến đồ cổ, cái gì cũng mê!

21 LHa10  
0
Mai a! Da la do co, tat nhien phai cu. Da dam thich do co thi ko so do cu phai ko Nhan???
Ma hinh nhu Nhan viet la Nhan thich do co nhu MaiC4 a?

20 maiC4  
0
- Diễm Hồng ơi, ngày trước khi ở TX cùng phòng với các bạn nữ A10, tớ cứ thầm ước ao làm sao mình có được sự mạnh dạn, bay bổng và lãng mạn như các bạn nữ chuyên toán nhỉ?
- Nhân à, xác định đồ cổ khó lắm, khéo nhầm đồ cũ đấy!

19 ddh  
0
FR a, minh cung thich tat ca nhung gi FR viet. smile
FR chiu kho viet them va post len mang cho bon minh doc di! smile

18 MEI  
0
Mình không phản đối đồ cổ. Như MaiC4. Chẳng hạn. biggrin

17 maiC4  
0
Tuanda: Trăm hay không bằng tay quen cơ mà!
Lê Nhân: ơ, Nhân quên là luật còn có quy định về hiệu lực hồi tố à?
Còn chuyện ca ẩm của chị em ấy mà, chẳng phải không có dụng ý đâu: đồ cổ có giá hơn đồ mới đấy!

16 MEI  
0
Mai à,
Nếu các bạn nữ cứ tự nhận nào là "di tích lịch sử", nào là "già rồi",... Mãi. Thì chúng tớ SẼ tin là như thế đấy smile Còn hoàn toàn là chuyện khác, nếu các bạn công bố các "hồ sơ mật" mà thời hạn (được phép) đã qua lâu "theo luật định" smile

15 tuanda  
0
2 Hang B:

tuanda chi tu quang cao hinh ảnh mot chut the thoi, con ai hon ai thi nu LHS phai tu danh gia chu! nam LHS chac chi giup dựoc viec thu nghiem thoi!

2PH:

PH da thay ai dam tinh vi tu cho phep so sanh minh voi TCS chua!


14 PH  
0
Tuanda dừng khiem tốn vậy...

13 vhlinh  
0
He he Tuanda ơi, có người mãnh liệt bằng lời ( Trịnh Công Sơn và những người khác), còn Tuânda và nam LHS thì "vườn" bay lên Trời cùng cảm xúc. Ai hơn ai đây???

1-10 11-20 21-22
Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи.
[ Регистрация | Вход ]
 
Các bài viết khác
Хостинг от uCoz