Bài viết của Hội viên
Các trang chính

Thể loại bài viết
Văn hoá [125]
Thể thao [2]
Đời sống [120]
Pháp luật [4]
Thương mại [11]
Truyện cười [180]

Truy cập

Tìm theo thể loại

Thăm dò ý kiến
Tính năng của Web-site

[ Xem kết quả · Các thăm dò khác ]

Tổng số ý kiến: 48


» Thể loại  » Đời sống

Các bạn hội viên có thể viết bài tại đây. Để chuyển sang chế độ thêm bài, các bạn hãy bấm vào "Thể loại"

Khi trong nhà thiếu bàn tay đàn ông

Khi trong nhà thiếu bàn tay đàn ông
Năm mới, lại nhân dịp Quốc hội thông qua Luật về bình đẳng giới, gửi mọi người bài này đọc chơi và suy ngẫm xem có đúng không nhé! Rất mong nhận được sự phản biện của các chị em!

Khi trong nhà thiếu bàn tay đàn ông

Đám phụ nữ thường rất tự phụ về vai trò của mình trong gia đình:”Thiếu bàn tay phụ nữ, căn nhà trông nhếch nhác như cái ổ chuột”; “Cha chết ăn cơm với cá, mẹ chết liếm lá đầu đàng”… Câu chuyện dưới đây có lẽ sẽ làm thay đổi phần nào sự chủ quan đó của chị em chăng?
o O o
Anh Tư đi công tác hôm trước, thì hôm sau có chuyện. Chị Tư vừa đi làm về, chưa kịp thở, lũ con nít đã chạy ra mách: ti vi hỏng rồi mẹ ạ, hổng coi được!
Quả thật, màn hình ti vi rặt những muỗi. Chị Tư chịu chết, chị đâu có rành cái vụ này. Chị bảo: thôi, tắt ti vi đi, để khi nào ba về ba sửa.
Con bé mếu máo: Con muốn coi Hu-gô cơ. Thằng anh thì: tối nay có phim siêu nhân, mẹ sửa ti vi đi mẹ, con chờ phim này mấy hôm rồi!
Đang mệt, chị quát um lên, thế là lũ tí nhau xanh mắt, trốn sang nhà hàng xóm xem nhờ. Chị đành gọi điện cho chồng: “Anh à, ti vi hổng có hình chi hết, làm sao đây?”
Anh Tư hỏi: “Em ngó xem cái ăng ten có tuột ra không, mấy con mèo phá lắm?”
- Ăng ten là dây nào hở anh, ở đây có mấy dây lận?
- Cái dây màu trắng to như cây đũa ấy, thấy chưa. Em cắm vào chỗ cũ là xong.
- Chỗ cũ là chỗ nào hở anh, ở đây có mấy lỗ lận?
- Cái lỗ đường kính 1 phân ấy.
- A, được rồi anh nè. Hi hi, vậy mà em hổng biết, cứ tưởng ti vi hỏng…
Hứng chí, chị gọi lũ con về rồi đi nấu cơm. Chị vừa cắm nồi cơm điện thì nghe cái “bụp”, một tia lửa xanh lè phát ra từ chiếc giắc cắm, điện trong nhà tối thui, mùi nhựa cháy khét lẹt. Chị cuống cả lên, châm nến và … gọi cho chồng:
- Anh ơi, em vừa cắm nồi cơm thì chập điện, tối thui rồi nè. Làm sao bây giờ anh?
- Em rút nồi cơm ra, gạt cái công tắc ở áp tô mát tổng lên là xong thôi mà.
- Áp tô mát là cái gì hở anh? Nó ở đâu kia?
- Nó ở ngay dưới đồng hồ điện ấy.
- A, em thấy rồi, gạt lên hở anh. Sao vẫn tối thui vậy cà?
- Thế thì còn một cái áp tô mát nữa, ở trong đồng hồ điện ấy. Em bắc thang trèo lên, mở cái nắp nhựa phía dưới đồng hồ, gạt công tắc lên xem nào.
- A, được rồi anh nè. Thế còn nồi cơm điện, nó bị sao hở anh?
- Chắc nó bị chập chỗ nào đó ấy mà, để đấy khi nào về anh sửa. Em chịu khó nấu bằng nồi thường đi.
Hôm đó cả nhà ăn cơm cháy, vì từ lâu chị Tư đã mất thói quen nấu cơm bằng nồi thường.
Mấy hôm tiếp theo không hôm nào là không có chuyện. Lúc thì cái vòi nước bị hỏng, khi thì chiếc đầu DVD không lên màu. Thằng lớn đòi chị cài đặt cái đĩa “ghêm” nó mới mượn được, chị chịu chết. Con bé nhờ chị giải cho bài toán đố, toán lớp 3 gì mà khó thấy bà, chị thua luôn. Chiếc máy giặt nước cứ chảy ri rỉ, chị hỏi, anh nói chắc là do nước bẩn, phải tháo bộ lọc ra rửa sạch là xong. Chị thở dài, quay sang giặt tay, gãy mất hai cái móng, người đau ê ẩm. Sáng đi làm, mãi xe không nổ máy, chị lại gọi cho anh. Anh bảo: “Hôm qua trời mưa, em không cất xe vào hiên phải không? Ướt bu gi rồi, tháo ra lau là xong. Em mang ra tiệm cho họ chùi bu gi đi.” Chị đành lếch thếch dắt ra tiệm sửa xe đầu hẻm, mất toi mấy ngàn bạc. Bây giờ chị mới để ý mọi khi hễ mưa là anh cất ngay xe nên chả thấy chết máy bao giờ, nếu có thì anh chỉ hí hoáy tí chút là xong.
Anh đi vắng một tuần mà chị thấy như cả năm, tốn không biết bao nhiêu tiền điện thoại. Không hiểu sao khi anh ở nhà thì chẳng có chuyện gì, mà anh vừa đi là lắm chuyện thế này? Chỉ mấy hôm mà căn nhà như bãi chiến trường, với đủ thứ dụng cụ hư hỏng.
Anh Tư về, mọi chuyện lại đâu vào đó. Nồi cơm điện đã sửa, máy giặt phun nước ào ào, vòi nước hỏng được thay, thằng lớn chơi “ghêm”, con bé nhờ ba giải toán, xe máy đụng khẽ là nổ giòn. Chỉ vài hôm như thế, chị Tư lại quên phắt chuyện mấy hôm trước chị mong anh về như thế nào. Chị thấy anh chẳng làm gì cả, ăn cơm xong là ra bàn uống nước, xem ti vi, mặc cho chị dọn dẹp, rửa bát. Chị thấy tức. Chị gọi:
- Anh nè, em nấu cơm rồi nha, anh đi rửa bát đi.
- A ha, em lại so bì tị nạnh với anh kia đấy!
- Chứ còn gì nữa, đàn ông bọn anh không chịu làm việc nhà gì hết, đổ hết cho bọn em. Bọn em cũng phải đi làm như bọn anh, sao lại phải gánh hết việc nhà nữa chứ?
- Thì để đấy anh rửa cho, em ra uống nước, xem ti vi đi.
Họ đổi chỗ cho nhau, chị hả hê lắm. Anh vừa rửa bát, vừa nói:
- Em lấy tờ giấy trắng với cây viết, chia đôi tờ giấy, nửa bên trái em liệt kê tất cả các việc em đã làm hôm nay và sẽ làm ngày mai, chỉ việc nhà thôi nha, việc cơ quan không tính. Nửa kia chốc nữa anh sẽ viết.
Tưởng gì, chuyện đó thì dễ ợt. Chị lấy giấy bút, hý hoáy viết: sáng đưa con bé đi học rồi đi chợ. Chiều về nấu cơm, giặt quần áo. Mai cũng thế. Còn việc gì nữa nhỉ, chị nhăn trán, nghĩ mãi không ra. Sao ít thế nhỉ, chẳng bù cho cái timesheet ở công ty?
Lát sau anh đến bên chị, nhìn tờ giấy có mấy dòng toen hoẻn, thoáng một nụ cười rất đáng nghi, rồi cầm bút viết. Sáng đưa thằng lớn đi học. Trên đường đi làm ghé qua phường chứng giấy tờ, rồi tới công ty truyền hình cáp đăng ký. 10 giờ tới Văn phòng bảo vệ người tiêu dùng khiếu nại điện kế chạy nhanh và nước máy bẩn khiến vợ anh tốn tiền mua Lactacyd. Buổi chiều gọi cho văn phòng luật sư hỏi xem làm sổ hồng đến đâu rồi. Gặp kiến trúc sư xem qua bản vẽ ngôi nhà năm sau sẽ xây. Tối rửa bát, lau chùi, tra dầu mấy chiếc quạt. Ngày mai phải đem sửa chiếc điện thoại hỏng chuông. Dạo qua mấy cửa hàng vật liệu xây dựng, đồ điện để khảo giá và chọn mẫu trước. Hai chiếc xe máy cũng đã đến thời hạn bảo dưỡng. Mái tôn có mấy chỗ dột phải trám. Tường nhà mấy chỗ nước ngấm bị lở ra, phải dặm vá. Có lẽ nhân thể sơn lại nhà cho sáng sủa …
Anh đưa chị xem, tranh thủ bẹo má vợ, thầm so sánh với cô bé nhân viên cùng phòng. Chị cãi:
- Thì những việc đó em là phụ nữ đâu có rành, anh phải làm là đúng rồi...
- Thế sao em còn tị nạnh, bắt anh rửa bát? Anh nói em nghe nha, những việc lớn như xây nhà, mua xe bọn anh phải lo là đúng rồi. Nhưng còn những việc lặt vặt khác, không phải bọn anh không làm gì đâu. Phụ nữ bọn em bây giờ quá sướng đi, mọi việc đều có máy móc làm thay hết. Em thử nhìn quanh nhà xem có bao nhiêu thiết bị, dụng cụ trợ giúp cho bọn em? Bọn em chỉ biết dùng, còn mỗi khi chúng nó hỏng hóc là lại đến tay bọn anh. Nếu không hỏng thì cũng phải bảo dưỡng đúng kỳ hạn thì dùng mới bền, việc đó ai làm? Em có muốn chúng mình thay đổi công việc cho nhau không?
- Nhưng mà ngày nào em cũng phải làm, còn anh thỉnh thoảng mới làm? Mà có nhiều việc anh thuê thợ làm chứ anh có làm đâu?
- Em thử tính xem, em nấu cơm mất nửa tiếng, rửa bát mười lăm phút chứ mấy. Lau nhà mười phút, giặt giũ thì mất hai phút cho quần áo vào máy, đúng không? Nhiều lắm đấy mà kêu! Chẳng qua anh làm mỗi lúc một chút nên em không để ý vậy thôi. Đúng là có nhiều việc anh thuê thợ làm, nhưng mình cũng phải biết để giám sát họ chứ. Em có đi thuê thợ được không? Lại không bị bịp cho cháy túi ấy à. Hơn nữa, công việc của em là lao động giản đơn, ai chả làm được, Ô shin học hết lớp 2 cũng làm được, mà có khi còn làm tốt hơn em. Còn công việc của bọn anh là lao động phức tạp, em hay Ô shin có làm thay được không?
Chị Tư tức lắm nhưng nói không lại anh. Anh khoái chí bồi tiếp:
- Ở nhà mình em còn phải làm chút xíu đấy, chứ ở nhà khác có người giúp việc thì các bà vợ hầu như chẳng còn phải làm gì hết. Mấy ông bạn anh tuyên bố, có Ô shin rồi thì vợ đi vắng cả tháng cũng không thành vấn đề, Ô shin làm thay hết, kể cả…!
- Này, anh đừng ăn nói lung tung nha…! - chị hốt hoảng nhìn quanh, chỉ sợ lũ tí nhau nghe thấy. Y như rằng, hai đứa đang giương mắt lên nhìn ba mẹ cãi nhau.
- Đấy là bạn bè anh nói thế, anh nói lại để em biết thôi. Bọn em đừng có mà chủ quan quá đáng về mình. Thôi, anh đi lau mấy cái quạt đây…
o O o
Còn lại chị Tư ngồi bên bàn, đăm đăm nhìn tờ giấy, nhăn trán cố suy nghĩ về những điều chồng nói. Trán của chị vốn đã ngắn, nay nhăn lại càng ngắn hơn. Ti vi đang phát chương trình “Người phụ nữ trong thời kỳ công nghiệp hóa, hiện đại hoá”. Chị thấy ấm ức: không lẽ đến thời “hiện đại hoá” vai trò của phụ nữ trong gia đình lại sút giảm tệ đến vậy sao? Chị cố tìm cách bắt bẻ lại lý lẽ của anh, nhưng không ăn thua. Sáng mai tới cơ quan chị sẽ hỏi mấy cô cùng làm xem họ nói thế nào. Cãi nhau với chồng mà thua thế này thì tức lắm!

Hết.

Thể loại: Đời sống | Người bổ xung: QuanMGIMO (02-01-2007) | Tác giả: Đoàn Quốc Quân
Số lượt xem: 1123 | Nhận xét: 28 | Đánh giá: 0.0

Всего комментариев: 281 2 3 »
28 PQA  
0
To Joker:
Giấy trắng là giấy trắng, sao lại còn có copy?
Không biết ông Quân lấy nguyên mẫu nhân vật ở đâu?

27 Joker  
0
To bac PQA
Những gì chị Tư cần làm chỉ là đưa ra tờ giấy trắng vào mỗi buổi sáng, copy nguyên bản phần của chị ngày hôm trước

26 Joker  
0
To bac PQA
Em gợi ý thôi, mạnh hay yếu bác cứ tùy cơ ứng biến. Đừng làm bác Quân khiếp sợ là được

25 PQA  
0
To Joker:
Mất thì giờ quá. Chị thích dùng biện pháp mạnh hơn. smile

24 PH  
0
Ngày thứ tư, chị Tư mang được giấy bút ra thì thấy anh Tư đi rồi, viết thư để lại
Em yêu, anh phải đi công tác tỉnh xa sơm hôm nay, em cho con trai đi học giùm anh nhé. Chắc hôm nay vắng anh, ở nhà em sẽ vất vả, cố găng em nhé

23 PH  
0
Đã tìm được cò nhà đất, nó kêu giá đặt quá, thôi từ từ cũng được. Đã nhờ thằng bạn thân tìm kiến trúc sư mới. Em tiên đi chợ mua hộ anh quạt và đện thoại mới nhé, một công đôi việc. Nhà cửa thì đợi cuối năm sửa, ăn Tết một thể.

22 PH  
0
Ngày thứ ba, anh Tư viết
Sáng đưa thằng lớn đi học, Ông con được cô giáo khen, bốmẹ cũng mát mặt. Tha cho ông chủ tịch phường, ông ấy cũng là người tử tế. Ở cơ quan bận quá, không co lúc nào viết báo chửi bọn truyền hình cáp cả, còn chửi văn phòng bảo vệ người tiêu dùng thì ko nên.

21 PH  
0
Tạm hoãn việc chọn vật liệu lại để làm các việc khác quan trọng hơn, nhà đã xây ngay đâu. Xe máy thì chưa cần bảo dưỡng vội, tiếng máy còn êm lắm. Kêu thợ đến trám mái tôn, vá và sơn lại nhà, mình là LHS, ai lại làm mấy việc đó

20 PH  
0
Việc sổ hồng thì phải tìm cò nhà đất thôi chứ luật sư làm ăn chán quá. Tìm ông kiến trúc sư khác để thiết kế ngôi nhà thay cho ông trước kiến thức kém. Mua mấy cái quạt mới về, quạt cũ bán cho dồng nát. Điện thoại cũng thế.

19 PH  
0
Hôm sau nữa, chị Tư lại lấy tờ giấy trắng, chia đôi ra rồi viết: Công việc như hôm qua
Đến lượt anh Tư, anh nhìn trộm chị Tư rồi viết
Sáng đưa thằng lớn đi học. Ông con ngoan quá. Cần phải khiếu nại chủ tịch phường vì có cái giấy mà chứng mãi chưa xong. Công ty truyền hình cáp làm ăn dở ẹt, cần phải viết bài đưa bọn này lên báo cho bõ ghét. Và phải thêm 1 bài nữa tặng cái bọn Văn phòng bảo vệ người tiêu dùng nữa. [i]

1-10 11-20 21-28
Добавлять комментарии могут только зарегистрированные пользователи.
[ Регистрация | Вход ]
 
Các bài viết khác
Хостинг от uCoz